Chương 248: Trở Về Thôn (2)
Chương 248: Trở Về Thôn (2)Chương 248: Trở Về Thôn (2)
Lúc xe dừng ở ngoài cổng sân đã hơn bốn giờ đồng hồ, Đông Hà xuống xe trước bế bọn nhỏ ôm xuống xe, sau đó bắt đầu xếp đồ đạc, Đổng Giai Tuệ thì đỡ Trương Xảo Nhi xuống xe.
"Cậu nhóc, ở lại ăn bữa cơm đi."
Triệu Mãn Trụ cũng quay về rồi, nhìn thấy khuôn mặt cháu trai cháu tràn đầy ý cười, thấy Quý Chấn Phong lái xe, còn cảm ơn Quý Chấn Phong vài câu, để anh ta vào nhà uống miếng nước, Trương Xảo Nhi đem bạn già kéo đến một bên nhỏ giọng nói: "Đây là người mà Mỹ Hương mang về ra mắt, anh thấy thế nào?”
"Hả?"
Lúc này Triệu Mãn Trụ mới quay đầu nhìn về phía Quý Chấn Phong một cách cẩn thận.
Mặc dù phần lớn thời gian trong nhà ông ấy đều trầm mặc ít nói, nhưng ông ấy là người cha vô cùng yêu thương con cái hài tử, nhất là con út Mỹ Hương, sau khi cô ấy sinh hoàn cảnh trong nhà càng ngày càng tốt, xem như nâng ở trong lòng bàn tay mà lớn lên, giữ ở bên người hơn hai mươi năm, đến lúc thi lên đại học, làm giáo sư trung học, con gái như vậy, ở trong mắt người làm cha, xứng đáng với người đàn ông tốt nhất trên thế giới, với tâm lý này, ánh mắt của Triệu Mãn Trụ nhìn Quý Chấn Phong tự nhiên mang theo bắt bẻ.
Mặc cho tố chất tâm lý của Quý Chấn Phong tốt, nhưng trước ánh mắt dò xét của vị cha già, anh ta vẫn không nhịn được hắng giọng một cái.
"Cháu chào bác trai, cháu tới từ đại đội tuần tra huyện, cháu tên là Quý Chấn Phong."
Bộ dáng đoan chính, lưng eo thẳng tắp, tướng mạo cũng giống người có lòng dạ khoáng đạt, Triệu Mãn Trụ nhẹ gật đầu. "Được, chào cậu, nếu không bận về thì vào nhà ngồi một lát."
Lúc này cũng không đề cập tới chuyện uống trà, ngược lại không có khách khí như vừa nãy.
Mấy đứa bé xuống đất liền cùng những đứa trẻ khác trong thôn đi chơi, Đổng Giai Tuệ cường điệu tận tâm chỉ bảo nhiều lần, không thể nghịch nước, không thể làm chuyện nguy hiểm, bọn chúng nghe thấy âm thanh liên chạy xa.
Vì Quý Chấn Phong ở lại ăn cơm, Đổng Giai Tuệ cùng Mỹ Hương tự nhiên muốn chuẩn bị cơm tối, các cô từ bên trong vườn rau hái được mẻ rau quả mới, dưa leo, quả cà, rau hẹ, măng tây, hạt tiêu, cây đậu đũa, đồ đầy hai rổ, còn có một con gà trong nhà, nấu nước, giết, vặt lông, chặt miếng thịt khô còn sót lại từ lúc ăn tết, bắt đầu nấu cơm.
"Em nghĩ kỹ rồi?"
Chỉ một câu ngắn ngủi, Mỹ Hương đã hiểu rõ ý tứ của Đổng Giai Tuệ, cô ấy trầm thấp ừ một tiếng.
"Vị cảnh sát Quý này rất tốt, rất xứng với em."
Tính tình Mỹ Hương quá yên tĩnh, nhất định phải có một người đàn ông chính trực và chủ động dẫn dắt cô ấy.
"Chị chưa bao giờ hỏi, bạn học đó đã xảy ra chuyện gì trước đây?"
Mỹ Hương ngồi xổm trên mặt đất chọn đồ ăn, sau khi Đổng Giai Tuệ hỏi vấn đề này, cô ấy suy tư tìm từ rồi mở miệng nói: "Kỳ thật em cũng không biết chuyện gì xảy ra, lúc ấy thực tập em gặp được cậu ta, cậu ta rất chiếu cố em, lúc ấy em tự hỏi liệu cậu ta có phải là có chút thích em."
"Ngày đó lão sư Quý nói phải giới thiệu đối tượng cho em thì cậu ta cũng ở đó, lão sư Quý còn để cậu ta khuyên em, nói không thể tự cho là tuổi không lớn lắm thì không cần tìm đối tượng, em nghĩ rằng cậu ta sẽ giúp em nói chuyện, đem chuyện này cự tuyệt, ai biết cậu ta không chỉ không giúp em nói chuyện, mà còn khuyên em đi xem mắt, lúc ấy cả người em đều mộng, em nghĩ thâm xem cậu ta có ý tứ gì, có phải từ đầu tới cuối cậu ta đều không có thích em, vẫn luôn là chính em tự mình đa tình?"
Đổng Giai Tuệ gật đầu, cô cũng cảm thấy họ Thôi kia có vấn đề.
"Thế về sau như nào? Họ Thôi kia phản ứng gì?"
Mỹ Hương thở dài: "Về sau em xem mắt cùng Quý Chấn Phong, cậu ta luôn đến trường học tìm em, Thôi Tông Dật còn chạm mặt phải mấy lần, mọi người coi như đồng nghiệp bình thường ở chung."
Trước kia còn thường xuyên trò chuyện, hiện tại ngoại trừ công việc đã không có gì trao đổi, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy lúng túng.
Đổng Giai Tuệ cảm thấy may mắn, may mắn cô ấy không cùng họ Thôi kia hẹn hò, loại nam nhân kia căn bản không thích hợp.
Tính cách Mỹ Hương hướng nội, lại là người đặc biệt thiện lương, loại đàn ông hình mẫu "bác ái" giống Thôi Tông Dật sẽ khiến Mỹ Hương tổn thương nặng nề.
Cậu ta chính là loại đàn ông đối với người nào cũng tốt, đối với người nào cũng không chịu trách nhiệm, thích chơi trò mập mờ thì sẽ không chịu trách nhiệm thật sự, Mỹ Hương có thể nhanh chóng chặt đứt tơ tình, đưa ra lựa chọn chính xác, cũng là một việc vô cùng tốt.
Đổng Giai Tuệ biểu lộ ý tứ này, Mỹ Hương cười nói: "Chị dâu, em nào có tốt như chị nói, em lúc ấy không nghĩ nhiều như vậy, đã cảm thấy quá ủy khuất, cậu ta đã bảo em vậy em đi thôi."
Ai biết thật đúng là gặp được người phù hợp.