[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 256 - Chương 256: Chuẩn Bị Trước (4)

Chương 256: Chuẩn Bị Trước (4) Chương 256: Chuẩn Bị Trước (4)Chương 256: Chuẩn Bị Trước (4)

Đổng Giai Tuệ không nói là thuê phòng để mở quán ăn, bàn chuyện làm ăn không thể phút chốc nói hết mọi chuyện của mình ra, phải xem đối phương phản ứng như thế nào nữa.

"Cô cậu muốn thuê căn nhà đó?"

Đổng Giai Tuệ mỉm cười nói: "Đúng vậy, chủ yếu là gần trường, Tất nhiên, nếu giá cả hợp lý, chúng tôi cũng có thể mua nó, để tiện hơn."

Lời này làm Hồ Hải Dung kinh ngạc cực kỳ, chồng cô ấy cũng đi từ trong phòng ra.

"Cô cậu thật sự muốn mua? 2000 đồng, muốn thì đưa tiền tôi bán liền."

Hồ Hải Dung vừa dứt câu, Lý Vượng Bình liền sốt ruột, bọn họ không có 2000 đồng đâu.

Lý Vượng Bình nhìn về phía Triệu Đông Lâm, Triệu Đông Lâm cũng nhìn anh ấy, ra hiệu anh ấy đừng lo, Lý Vượng Bình mới yên tâm, bình tĩnh lại.

Đổng Giai Tuệ nhắc đến việc mua nhà, là vì sợ việc buôn bán tốt lên rồi chủ nhà sẽ tăng giá thuê, căn nhà này gần trường nhất lại là một không gian độc lập, theo như kinh nghiệm nhiều năm của cô, chắc chắn sẽ phát huy tác dụng, lùi một bước mà nói, nếu làm không thành, sau này có thể sửa sang lại, cũng bán được một khoản tiền.

Từ khi cô đưa ra ý định mua nhà, là đợi chủ nhà ra giá, 2000 đồng cô bỏ ra được, theo như kích thước, vị trí của nó thì cũng không quá mức, nhưng bàn chuyện làm ăn không phải người bán ra giá bao nhiêu thì người mua phải đưa bấy nhiêu, vẫn phải có một quá trình đàm phán giá cả hợp lý.

"Chị à, chị xem căn nhà này đã lâu không có người ở, chúng tôi mua rồi còn phải bỏ tiền sửa sang, chị ra giá 2000 đồng, vậy 1800 thành giao, chị đồng ý thì chúng ta một tay đưa tiền một tay giao hàng."

Hồ Hải Dung động lòng rồi, dùng một căn nhà cũ đổi lấy 1800. chắc chắn là mua bán có lợi, con trai lớn rồi, phải kiếm tiên cưới vợ, có số tiên này, người vợ thế nào cũng có thể cưới được, còn có thể dùng tiền móc nối quan hệ cho con trai, tìm cho nó một công việc.

So với Hồ Hải Dung, chồng của cô ấy có tâm nhìn hơn nhiều, kéo áo Hồ Hải Dung thuyết phục: "Đó là căn nhà ba mẹ em để lại, chúng ta không thể bán như thế được."

Ai sẽ tiêu một số tiền lớn mua một căn nhà không có tác dụng chứ? Nhìn cách ăn mặc của ba người này, không giống người không có tiền, chuyện này chắc chắn có điều bí ẩn.

Hồ Hải Dung không hề biết trong lòng chồng mình nghĩ như thế, cô ấy cho rằng chồng mình muốn ngăn mình bán nhà, cô ấy đã lên kế hoạch dùng số tiên này như thế nào rồi.

"Đúng thế, là ba mẹ em để lại, em có quyền bán nó, anh đau lòng chi bằng dọn qua đó ở đi?"

Chồng cô ấy lập tức im miệng, cơ bản là bị chọc tức.

"1800 đồng không được, cô cậu cũng nghe rồi, đây là ba mẹ để lại cho tôi, là vật có giá trị kỷ niệm, tôi nói 2000 thì tức là 2000. thiếu một đồng cũng không được."

Đổng Giai Tuệ nhìn Triệu Đông Lâm, nhìn thấy sự tin tưởng trong mắt của anh, mới khiến Đổng Giai Tuệ yên tâm hơn.

"Chị à, chị xem chúng tôi đến lần này không dễ dàng, có thể nhanh chóng cùng chúng tôi đi làm giấy tờ không, chẳng bao lâu nữa là khai giảng rồi, đứa trẻ ở nhà đợi chỗ ở nữa."

Đổng Giai Tuệ không vội đồng ý, mà đưa ra yêu cầu của mình trước. "Nếu chị phối hợp, chúng tôi cũng không bàn về giá cả nữa, còn nếu chị không muốn, chúng tôi lại đi tìm căn nhà phù hợp khác, có điều là nhà gần trường thì không nhiều, không thì chúng tôi cũng không tìm đến đây."

Ý nói cô ấy không phải là lựa chọn duy nhất, muốn kiếm tiền cũng được, cô phải phối hợp với tôi mới được.

Trước khi đến đây Đổng Giai Tuệ cầm theo sổ tiết kiệm, là sợ không chừng cần dùng đến, số tiền này cô có thể đến bưu điện rút ra, đã nhắm căn nhà hai phòng này rồi, vậy thì cố gắng mua nó, miễn cho đêm dài lắm mộng.

Rõ ràng người sợ đêm dài lắm mộng không chỉ có mỗi Đổng Giai Tuệ, Hồ Hải Dung đi với Đổng Giai Tuệ đến đồn công an, tiện đường đi ngang bưu điện rút tiền.

Lý Vượng Bình ngơ ngác cả đoạn đường, lúc trước nói thuê nhà, sao thoáng chốc đã biến thành mua nhà rồi? 2000 đồng đó, nhà của em vợ hai người lại có thể nói đưa là đưa, nhà bọn họ cũng sung túc quá đi.

Anh ấy nhớ đến vợ mình đang mang bầu, nghĩ đến tiền tiết kiệm của nhà mình, một lần nữa kiên định muốn làm ăn.

Nhà cũ không có kiểm nghiệm nhà, chỉ có Trương Phiếm Hàng đăng ký chứng minh, lúc này vẫn chưa có văn phòng quản lý nhà ở, nên các công an của đồn công an làm công chứng, làm lại mô tả tài sản, chủ nhà biến thành Đổng Giai Tuệ.

"Cảm ơn chị Hồ, hợp tác vui vẻ."

Tiền đã vào túi, theo lý mà nói nên vui vẻ, nhưng không biết tại sao, trong lòng Hồ Hải Dung hơi tiu nghỉu, đó là nơi ở từ nhỏ của ấy, bán rồi, thì ký ức cũng vứt hết.
Bình Luận (0)
Comment