[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 264 - Chương 264: Khả Năng Bảo Vệ Vợ (2)

Chương 264: Khả Năng Bảo Vệ Vợ (2) Chương 264: Khả Năng Bảo Vệ Vợ (2)Chương 264: Khả Năng Bảo Vệ Vợ (2)

Đổng Giai Tuệ ở trong bếp nghe được những lời Triệu Đông Lâm nói thì buồn cười.

Bộ dạng người đàn ông này lúc bênh vực người của mình cũng rất đáng yêu.

"Đông Lâm, có gì thì mai nói sau, anh ta tỏ thái độ một chút chứ cũng chưa làm gì hết."

Cô đã nhìn thấy loại người này nhiều rồi, dù sao trên đời không phải ai cũng lịch sự, có học thức, nhưng rõ ràng Triệu Đông Lâm không dễ dàng bỏ qua như thế.

"Bây giờ anh phải lập lại quy củ. Chúng ta làm ăn buôn bán, nhưng bán đồ ăn chứ không phải bán thể diện. Cứ từng bước từng bước như vậy về sau còn buôn bá thế nào nữa?"

Đổng Giai Tuệ ngẫm lại, thấy những lời anh nói cũng rất đúng. Cuối cùng cửa hàng này là do vợ chồng chị mở, với tính cách của hai người, sau này có thể sẽ bị bắt nạt.

"Được rồi, vậy anh giải quyết chuyện này đi."

Được người đàn ông của mình đứng ra bảo vệ mình nên Đổng Giai Tuệ cũng thấy rất vui. Hơn nữa, Triệu Đông Lâm là người có chừng mực, anh sẽ không làm mọi chuyện rối hơn.

Đổng Giai Tuệ vừa trở về bếp. Triệu Thải Hà đã sốt ruột hỏi: 'Không có chuyện gì chứ?”

"Không sao đâu, Đông Lâm cũng là suy nghĩ cho vợ chồng chị thôi. Anh ấy sợ lúc bọn em đi rồi, mấy người đó lại đến gây phiền toái cho vợ chồng chị thì sao? Bây giờ lập ra quy củ, sau này sẽ tránh được nhiều rắc rối."

Triệu Thải Hà vẫn còn sợ hãi, gật gật đầu. Ba ngày mở bán, cô ấy nhận ra làm ăn buôn bán đúng là kiếm được khá nhiều tiên, nhưng không hề dễ dàng gì. Nếu không phải có mấy đứa em, cô sợ hai vợ chồng mình đã không ứng phó được rồi.

"Chị, không phải lo. Cùng lắm thì chúng ta đóng cái cửa hàng này lại, cũng không phải chuyện lớn gì."

Triệu Thải Hà tuy vừa mới sợ hãi nhưng nghe thấy lời này đã nhanh chóng lắc đầu nói: "Không sao, em yên tâm, chị và anh rể có thể xử lí tốt."

Một ngày kiếm được nhiều tiên như vậy, không thể lùi bước được.

Buổi trưa ngày hôm sau, khi Đinh Quý Phát đến lấy chân gà đã đặt sẵn thì bị Triệu Đông Lâm ngăn lại.

"Anh trai này, tôi có chuyện muốn nói."

Đinh Quý Phát nghi ngờ nhìn xung quanh, xác định rằng Triệu Đông Lâm đang nói chuyện với mình.

“Cậu định nói gì với tôi?”

Anh ta cảm thấy hơi hoang mang.

"Nghe nói ngày hôm qua anh làm phiền vợ tôi?"

Triệu Đông Lâm lấy trong túi ra một hộp mẫu đơn và đưa cho Đinh Quý Phát một cái.

Anh cao hơn Đinh Quý Phát, mặc dù không khỏe mạnh bằng anh ta nhưng ánh mắt kiên định, ngón tay thon dài hữu lực, biểu cảm của anh giống như một quân sư hoặc một vị chủ nhiệm nghiêm khắc nhất của trường. Anh ngẩng đầu nhìn anh ta, khí thế kinh người làm anh ta có phần hoảng sợ, không cần tốn nhiều sức đã làm Đinh Quý Phát thấy yếu thế.

Phòng tuyến trong lòng Đinh Quý Phát nhanh chóng sụp đổ. Anh ta nhớ lại chuyện xảy ra ngày hôm qua, coi như thái độ của anh ta có chút không tốt, nhưng chỉ là một chút, nhất định không phải "gây phiền toái”.

"Không có, tôi làm sao có thể tìm vợ cậu gây phiền toái chứ, tôi còn chẳng biết vợ cậu là ai."

Thấy Triệu Đông Lâm vẫn không dao động, anh ta vươn bàn tay chắc như gấu giơ lên trời, nói: "Thật đấy, đừng hiểu lầm tôi chỉ vì vẻ ngoài của tôi. Tôi nhìn thì là người hung dữ nhưng không bao giờ gây phiên phức cho ai. Không phải lỗi của tôi, tôi sinh ra đã thế này, chỉ có thể trách mẹ ta sinh ra ta với hình hài thế này thôi."

Triệu Đông Lâm thở ra một vòng khói, yên lặng gật đầu, không nói chuyện.

"Thực sự là hiểu lâm. Cậu xem ngày nào tôi cũng đến cửa hàng để ăn, không có ý làm phiền gì hết."

Lần này, Triệu Đông Lâm cuối cùng cũng buông tay.

"Được rồi, cho dù lần này chúng ta không quen biết nhau, vê sau hoan nghênh tới ăn, mong được ủng hộ, nhưng đừng gây phiền toái. Tôi xuất thân từ quân đội, không ngại đánh nhau với mấy người một trận xem ai thắng đâu."

Đinh Quý Phát nhìn cơ bắp trên cánh tay của Triệu Đông Lâm, mồ hôi chảy ròng ròng.

"Được được, hôm nay tôi đã nhìn thấy một người lợi hại như cậu, lần sau nhất định không dám lỗ mãng nữa."

Với vóc dáng cường tráng và vẻ ngoài dữ tợn, Đinh Quý Phát thường khiến lũ trẻ trên đường khiếp sợ, không ai dám đến gần anh ta vì sợ bị đánh, không ngờ rằng hôm nay lại bị người ta "uy hiếp" bằng dăm ba câu nói.

Nhất cử nhất động của cả hai được nhiều người "quan tâm" xem, sau đó người ta truyền tai nhau câu nói rằng ông chủ tiệm cơm nhà họ Lý có sức mạnh khủng khiếp như thế nào mà lại đấm cho gã cường tráng một cú đấm trời giáng thế này, đúng là không ai dám đến tiệm cơm gây sự nữa, đương nhiên, cảnh sát cũng nhàn nhã phần nào.

Cuối cùng thì Quý Khánh Minh cũng có thời gian để nghỉ ngơi vào cuối tuần này. Dương Ngọc Cầm nói với Quý Chấn Phong đưa Mỹ Hương về ăn một bữa cơm.
Bình Luận (0)
Comment