[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 268 - Chương 268: Lân Đầu Gặp Phụ Huynh (3)

Chương 268: Lân Đầu Gặp Phụ Huynh (3) Chương 268: Lân Đầu Gặp Phụ Huynh (3)Chương 268: Lân Đầu Gặp Phụ Huynh (3)

"Đúng vậy, nấu cơm cũng rất nhanh nhẹn, vừa nhìn là biết có tay nghề. Bảo sao chị gái cháu còn mở cả tiệm cơm."

Quý Chấn Phong gắp một miếng vào bát cha, sau đó gắp cho Dương Ngọc Cầm và Mỹ Hương, cuối cùng mới gắp đến mình.

"Chà, hương vị rất ngon, thịt mêm và không có dầu mỡ. Kỹ năng này đã có thể so sánh với đầu bếp trưởng của một nhà hàng quốc doanh."

"Chúng ta chưa được ăn món này nhiều, nó khó nấu quá."

"Cháu học món này từ chị dâu ạ. Chị ấy có tay nghề rất tốt, nhiều món ăn chỉ cần xem qua đã có thể làm rồi."

"Nãy giờ thấy cháu nhắc về chị dâu mình suốt. Chắc chắn con bé là người rất ưu tú"

Mỹ Hương gật đầu: "Chị dâu của cháu rất tốt, chị ấy đã dạy cháu rất nhiều thứ."

"Đây là cưới vợ gả chồng cho người có đức hạnh, cho nên, chú cháu cũng hy vọng cháu và Chấn Phong sớm ổn định lại, cháu cũng không còn quá trẻ, trước đây chúng ta cũng không thúc giục, nhưng nếu cảm thấy đã phù hợp rồi thì nhanh lên."

Mỹ Hương ngại ngùng liếc nhìn Chấn Phong, anh cũng đang cười hạnh phúc.

Sau khi ăn xong, Mỹ Hương muốn giúp Dương Ngọc Cầm dọn dẹp bàn và bát đũa, nhưng Dương Ngọc Cầm đã ngăn cô lại.

"Mau ngồi xuống nghỉ ngơi đi, cùng bác trai nói chuyện một lúc, việc này cứ để dì làm, nhanh thôi mà."

Mỹ Hương không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngồi lại phòng khách.

"Mỹ Hương, sau khi trở về thì nói với cha mẹ một tiếng. Chú và mẹ của Chấn Phong muốn chính thức đến nhà cháu một chuyến." Cô biết ý nghĩa của chuyến thăm này là gì, tim Mỹ Hương nhảy lên, có chút vui mừng, lại có chút bối rối. Quý Chấn Phong ngồi bên cạnh Mỹ Hương, trộm nắm tay cô, cảm nhận được tay cô hơi ướt át, anh bèn xoa xoa tay cho cô bớt căng thẳng.

"Dạ vâng, khi vê nhà cháu sẽ nói."

Dương Ngọc Cầm thu dọn phòng bếp xong liền ra ngoài, trên tay cầm theo một bao lì xì đỏ.

"Mỹ Hương, đây là lần đầu tiên cháu đến nhà. Theo lý mà nói thì chú và dì sẽ cho cháu một cái bao lì xì. Cái này cháu nhận lấy, đầu là tâm ý của chú dì đấy"

Mỹ Hương cuống quýt không nhận: "Dì à, cháu không thể nhận cái này được."

Ở nông thôn sau khi hai bên gia đình làm lễ đính hôn, lễ hỏi, bàn bạc xong xuôi mới nhận bao lì xì. Mỹ Hương đây là mới yêu đương, đến thăm nhà bạn trai, nên theo tập tục không có lý này. Cô bối rối không biết có nên nhận hay không.

"Nghe lời, đây là tâm ý của người lớn, cháu không nhận không được đâu."

Quý Chấn Phong cũng nói: "Cái gì cha mẹ cho thì em cứ nhận đi".

"Vậy thì ... Cháu cám ơn chú dì ạ.”

Trời đã muộn, Mỹ Hương chào tạm biệt và rời đi. Dương Ngọc Cầm đưa một giỏ nho cho Mỹ Hương mang về, nói rằng đây là quà một học sinh tặng cho bà, ở đây không bán đâu.

Quý Chấn Phong đưa Mỹ Hương trở lại nhà hàng. Trên đường đi, một tay anh nắm lấy giỏ nho, một tay nắm lấy tay Mỹ Hương, trong lòng rất cao hứng.

"Thật tốt, chúng ta sẽ sớm được ở cạnh nhau thôi."

Trong bóng tối, Mỹ Hương cũng cười rất tươi. Mọi lo lắng trước khi đến đây đều không còn nữa, cô cảm thấy mình rất may mắn, cô đã trúng tuyển vào trường đại học, có một công việc tốt, và gặp được một người đàn ông tốt như Quý Chấn Phong. Ba mẹ anh có tình có lý, không coi thường cô vì cô là gái quê mà chăm sóc cô rất chu đáo.

Quả đúng như lời chị dâu cô đã nói: "Vật thơm thì bướm tự tìm tới”, nỗ lực rất nhiều để có thể có tương lai tươi sáng như này là rất xứng đáng.

"Anh về đây."

Bên ngoài cửa hàng, Quý Chấn Phong đưa Mỹ Hương đến trước cửa, ngoài miệng nói phải đi nhưng bàn tay không thành thật vẫn nắm chặt không buông.

"Thôi, đi đường chú ý an toàn."

Mỹ Hương quơ quơ tay mà hai người đang nắm, nghiêng đầu cười với anh. Quý Chấn Phong nhìn cô, đột nhiên không muốn rời đi nữa.

Anh dùng sức kéo một cái, Mỹ Hương đã nhào vào vòng tay anh, anh vòng tay quanh eo Mỹ Hương, trực tiếp áp môi lên môi cô.

Mỹ Hương không ngờ anh lại đột ngột hôn mình, đây là bên ngoài cửa hàng của chị cô, cửa vẫn sáng đèn, nhỡ may bị người ngoài nhìn thấy cô cũng không có mặt mũi nhìn họ nữa.

Sau nụ hôn, Mỹ Hương thở hổn hển, có chút tức giận. Quý Chấn Phong xoa xoa mặt cô: "Được rồi, đừng tức giận."

Nói xong, anh đưa giỏ nho cho Mỹ Hương.

"Đi ngủ sớm đi, nhớ nhớ đến anh đấy."

Mỹ Hương bĩu môi, gật đầu.

"Vê rồi sao?"

Triệu Thải Hà và Trương Xảo Nhi từ trong phòng bước ra.

Đổng Giai Tuệ vê nhà ngủ, đến sáng mới lại đến. Vì bụng Triệu Thải Hà đã lớn nên không hợp đi tới đi lui, Trương Xảo Nhi cũng phải ở lại chăm cô ấy, ba người họ ở cùng một phòng. Lý Vượng Bình ngủ trong nhà gõ. Bây giờ là mùa hè, ngủ trong nhà gỗ cũng không sợ lạnh. Đợi khai giảng, mọi người đi học, anh ấy sẽ chuyển ra ngoài, nhà gỗ sẽ dùng để để kho hàng.

"Mẹ đợi con lâu rồi, cứ luôn không yên tâm."

"Như thế nào rồi?"
Bình Luận (0)
Comment