[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 269 - Chương 269: Thuận Lợi (1)

Chương 269: Thuận Lợi (1) Chương 269: Thuận Lợi (1)Chương 269: Thuận Lợi (1)

Mỹ Hương đặt nho lên bàn, ngồi xuống, rót một cốc nước và uống cạn, sau khi uống xong, thấy mẹ và chị gái nhìn mình với đôi mắt sáng ngời, cô cười nói: "Mẹ, không sao, cha mẹ anh ấy rất tốt, không có tính kiêu ngạo của người thành phố, họ đều rất dễ gần và tốt bụng."

Nghe vậy, Trương Xảo Nhi lập tức hết lo. Bà lại hỏi nay gặp mặt chỉ tiết như nào, Mỹ Hương lúc này mới nhớ đến bao lì xì Dương Ngọc Cầm cho cô, cô lấy từ trong túi ra,

"Con vốn dĩ không muốn nhận nhưng dì ấy nói đây là tập tục nên phải nhận."

Mỹ Hương mở ra xem, tất cả đều là những tờ mười tệ mới, cô lấy ra đếm thì có tám tờ, tức là tám mươi tệ.

"Tám mươi tệ, người thành phố đúng thật là hào phóng."

Lần đầu tiên nhận một phong bì dày như vậy, sau này kết hôn có khi còn nhiều hơn.

Trương Xảo Nhi cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm, không phải vì chiếc phong bì đỏ này, mà là thái độ của cha mẹ Quý Chấn Phong đối với Mỹ Hương.

"Được rồi, tiền này con tự cầm đi, không được tiêu tùy tiện."

"Mẹ, không thì mẹ cầm đi, con cũng không tiêu gì."

"Mẹ cầm tiền của con làm gì? Mẹ cũng không thiếu tiền. Ngày mai con đến bưu điện gửi tiết kiệm đi, sau này sẽ có nhiều chuyện cần dùng tiền lắm."

Thời con gái, chỉ cần sắm sửa vài bộ quần áo, kem dưỡng da mặt, khi lấy chồng thì có nhiều chuyện để tiêu tiền hơn.

Sau khi giao quyền quản lý cho con dâu, Trương Xảo Nhi không còn quản lý chuyện tiền bạc, con trai và con dâu của bà đưa cho gia đình hàng tháng và cho một số tiền để tặng bà trong các dịp năm mới và lễ hội. Bà sống cũng rất dư dả. Nhà họ Quý cho rằng mối quan hệ nên giải quyết càng sớm càng tốt, thời gian nhanh chóng thu xếp, xuất ngoại chuẩn bị đi thăm, địa điểm đã sắp xếp tại nhà họ Triệu.

Hôm nay, nhà họ Triệu đã được dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài. Trà, đồ ăn nhẹ và nguyên liệu cho khách đã được chuẩn bị sẵn sàng, sau chín giờ sáng, một chiếc xe jeep chậm rãi lái vào từ lối vào làng, trên xe là Quý Chấn Phong và cha mẹ mình.

Dương Ngọc Cầm ở trên xe sắc mặt không được tốt lắm, Quý Khánh Minh võ tay bà an ủi: "Trước tiên hãy hạ cảm xúc xuống, hôm nay chúng ta làm khách, đừng để mọi người hiểu lầm."

Dương Ngọc Cầm nghe xong liên thở dài một hơi: "Anh cho rằng em muốn tức giận sao, còn không phải là bị chọc tức."

Nguyên nhân của sự việc là do nhà họ lần đầu tiên đến nhà họ Triệu, Dương Ngọc Cầm muốn con trai cả và con dâu đi cùng, việc này tương đương với một cuộc gặp mặt chính thức giữa hai nhà. Nhưng cô con dâu cả La Tư Văn nhất định không muốn đến đây, thậm chí còn chê Chấn Phong tìm cô vợ nông thôn quê mùa.

"Chúng ta là người lớn, nhẫn nhịn chút, đừng để việc nhỏ này mà làm mất hòa khí cả nhà."

Dương Ngọc Cầm xua xua tay, tỏ vẻ không muốn nghe nữa, nghe những lời này bà rất mệt. Sau đó bà cố gắng hít thở sâu một hơi để trông mặt mình không quá khó coi.

"Nào, nhìn xe đến kìa."

Triệu Đông Hà vẫn tiếp tục quan sát, nhìn thấy xe rẽ vào ngã tư, trên xe là Quý Chấn Phong, anh ta đã vội vàng về nói với cha mẹ.

"Ôi, cuối cùng cũng đến rồi. Con xem mẹ như này được chưa, tóc tai có loạn quá không?” Trương Xảo Nhi đặc biệt lo lắng, sự lo lắng này là do bà thiếu tự tin, bà sợ con gái mất mặt.

"Tốt rồi, mẹ, cha mẹ của Chấn Phong không phải loại người coi thường người khác. Mẹ đừng tự tạo áp lực cho mình.

Trương Xảo Nhi làm sao nghe vào những lời này, bà đáp lại lung tung. Mỹ Hương nhìn vẻ mặt căng thẳng của mẹ mình, ý như nhìn thấy giặc lớn.

Xe dừng trước cửa nhà họ Triệu, người nhà họ Quý bước ra khỏi sân. Quý Khánh Minh từ trên xe bước xuống, theo sau là Dương Ngọc Cầm.

Trương Xảo Nhi và Triệu Mãn Trụ còn chưa biết phải nói thế nào thì Quý Khánh Minh và Dương Ngọc Cầm đã cười tươi bước tới.

"Xin chào cha của Mỹ Hương, mẹ của Mỹ Hương, tôi là mẹ của Chấn Phong. Tôi họ Dương, tên là Ngọc Cầm”"

"Đồng chí Triệu, đồng chí Trương, xin chào, cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau."

"Này, tốt, xin chào, xin chào."

Quý Chấn Phong tắt máy và bước xuống xe, mở cốp xe và mang quà ra, bao gồm sữa bột, đồ hộp, mì khô, bánh quy trong hộp quà, còn có vài cái móng heo.

"Cái này ... Đến chơi là được rồi, sao còn mang nhiều đồ đến vậy? Ôi, những thứ này đều là đồ tốt, có tiền cũng không mua được."

Dương Ngọc Cầm kéo lấy tay Trương Xảo Nhị, cười nói: "Đây là thể hiện sự coi trọng con gái đúng không nào. Phải thể hiện thành ý chút mới rước được con gái về nhà."

Mỹ Hương đứng cùng Đổng Giai Tuệ phía sau Trương Xảo Nhi thì đỏ hết mặt. Mà Trương Xảo Nhi và Triệu Mãn Trụ trong lòng vô cùng hài lòng. Lời này quả thực là tâm tư của họ, gả con gái đi chính là như vậy, nuôi hai mấy năm trời giờ đột nhiên là con gái nhà khác.
Bình Luận (0)
Comment