Chương 271: Cùng Nhau Cố Gắng (1)
Chương 271: Cùng Nhau Cố Gắng (1)Chương 271: Cùng Nhau Cố Gắng (1)
Trương Xảo Nhi nhìn mấy đứa cháu trai cháu gái, trong lòng rất luyến tiếc. Nếu không phải vì con gái cả thì bà đã đi cùng rồi.
"Chị dâu, chị phải chăm sóc bản thân, đừng quá mệt mỏi. Anh rể, anh cố gắng chăm sóc gia đình và chị dâu nhiều hơn."
Mỹ Hương cũng rất luyến tiếc, cô đã chính thức đi làm và tương lai sẽ ở lại quận. Cô hiểu chị dâu, người luôn làm việc nghiêm túc, kỉ luật, quên ăn quên ngủ. Sợ chị dâu quá mệt mỏi, cô nhịn không được nhắc đi nhắc lại anh hai, phải yêu quý, quan tâm chị dâu nhiều hơn.
"Hừ, biết rồi, chính em cũng cẩn thận một chút."
Nói xong, bọn họ xách theo đồ và đưa mấy đứa bé rời đi.
Khi Đổng Giai Tuệ và những người khác trở về Thẩm Niệm Như là người vui vẻ nhất, ôm chặt không muốn buông tay.
"Bà mỗi ngày đều trông mong, ngóng trông các cháu trở về."
Bọn họ có vui vẻ náo nhiệt như thế nào, thì khi bọn họ vừa đi a, toàn bộ sân đều trở nên vắng vẻ.
Phóng Phóng yên lặng trong vòng tay của Thẩm Niệm Như, giọng sữa cất lên: "Bà nội, Phóng Phóng nhớ bà, nếu như bà nội và ông nội đều cùng chúng cháu trở về thì tốt rồi."
Trong lòng Trâm Niệm Như yêu thích không thôi, vuốt mái tóc mêm mại, nở một nụ cười hiền hậu.
"Chao ôi, cục cưng của bà, bà nội cũng nhớ con, mỗi ngày đều nhớ, nhớ đến nỗi gầy đi."
Tuổi tác lớn rồi, mùa hè nóng bức, không có cảm giác muốn ăn, ăn ít người tự nhiên sẽ gầy đi. Phóng phóng ngẩng đầu nhìn Thẩm Niệm Như, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu: "Sao lại gây rồi, mẹ nói, không ăn cơm sẽ gây đi, bà nội có phải không ngoan, không có ngoan ngoãn ăn cơm đúng hay không?”
Trâm Niệm Như mỉm cười.
"Phóng Phóng biết nhiều thật, bà nội chính là vì nhớ Phóng Phóng đến nỗi gầy đi."
Phóng Phóng nghe xong lời này tưởng là thật, ôm Thẩm Niệm Như, võ nhẹ lên lưng của Thẩm Niệm Như giống như một ông cụ non.
"Phóng Phóng đã vê rồi, bà nội không cần nhớ cháu nữa."
Dáng vẻ đáng yêu làm cho cả gia đình đều thích thú.
Đổng Giai Tuệ có mang theo một ít đặc sản vùng núi ở quê nhà, nấm phơi khô, nấu một nồi canh vịt với nấm.
Trên bàn ăn, tâm trạng của Thẩm Niệm Như rất tốt nên uống hết hai chén canh, Triệu Đông Lâm và Chung Đạo Mẫn nói chuyện với nhau về việc cải cách hợp đồng đất đai.
"Rất tốt, với đà phát triển này, đất nước của chúng ta mới có thể càng ngày càng hưng thịnh."
Uống hai ly rượu nhỏ, tâm trạng của Chung Đạo Mẫn cũng lộ ra vẻ phấn khích hiếm thấy.
Sau khi khai giảng, Đổng Giai Tuệ đi tìm giáo sư, nộp bài tập về nhà mà mình đã hoàn thành trong kỳ nghỉ hè.
"Lần trước biên tập viên Chử đã đọc qua quyển tiểu thuyết kia, nói dịch rất tốt, nhà xuất bản quyết định sẽ cho xuất bản."
Thành quả lao động của mình được khẳng định Đổng Giai Tuệ cảm thấy rất vui mừng. "Em trưởng thành rất nhanh, yêu cầu của tôi đối với em đương nhiên không thể là yêu cầu bình thường, có muốn học phiên dịch cabin hay không?”
Trong kỳ nghỉ hè có một học sinh đến thăm hỏi ông ta, nói hiện tại đang thiếu phiên dịch viên giỏi, hỏi ông ta có thể đào tạo ra sinh viên như vậy hay không, ông ta đã suy nghĩ qua, hiện tại trong hai nhóm sinh viên, có thể đạt được yêu cầu của một phiên dịch viên và phát triển ở lĩnh vực chuyên môn chỉ có ba người, Đổng Giai Tuệ chính là một trong số đó.
"Phiên dịch cabin?”
Đổng Giai Tuệ có chút ngây người, đột nhiên nghe được chuyện này quả thật có chút ngoài ý muốn.
Cô biết phiên dịch cabin, tên đầy đủ là phiên dịch đồng thời, là một phương pháp phiên dịch mà người phiên dịch không ngừng dịch nội dung cho mọi người nghe nhưng cũng không làm gián đoạn bài phát biểu của người nói.
Nếu cô nhớ không lầm, phương pháp phiên dịch này lần đầu tiên xuất hiện là sau khi kết thúc Chiến tranh thế giới thứ hai, được sử dụng lần đầu tiên khi tòa án quân sự quốc tế Nuremberg ở Đức xét xử những tội phạm trong chiến tranh phát xíÍt.
Phương pháp phiên dịch bình thường được gọi là phiên dịch nối tiếp, chính là đợi người phát biểu sau khi kết thúc bài phát biểu tiến hành dịch lại bằng miệng, sẽ mất nhiều thời gian hơn hơn một chút so với phiên dịch không gián đoạn, phiên dịch nối tiếp thường được sử dụng trong các cuộc họp ngoại giao bình thường, hai bên đàm phán, các cuộc thăm hỏi, buổi phỏng vấn của phóng viên, v. v., mục tiêu dạy mấy người Đổng Giai Tuệ cũng là phiên dịch nối tiếp.
Ưu điểm của phiên dịch đồng thời là không tốn thời gian, hiệu quả cao, nhưng nó là một loại hoạt động chuyển đổi các loại ngôn ngữ bị hạn chế chặt chẽ bởi thời gian, đòi hỏi người dịch phải đồng thời nghe ngôn ngữ phát biểu gốc, sử dụng kiến thức chủ đề hiện có, trong một khoảng thời gian rất ngắn phải nhanh chóng dự đoán, hiểu, ghi nhớ và chuyển đổi các thông tin của ngôn ngữ gốc, đồng thời lắng nghe, tổ chức, sửa đổi và diễn đạt ngôn ngữ mục tiêu, nói ra bản dịch bằng ngôn ngữ mục tiêu.