[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 292 - Chương 292: Đến Sau Này (1)

Chương 292: Đến Sau Này (1) Chương 292: Đến Sau Này (1)Chương 292: Đến Sau Này (1)

"Sao, giận à? Lúc ấy anh nghĩ, sao anh có thể bỏ qua chuyện này được, muốn tiếp tục dọa cho em sợ, không muốn chịu đựng, em thì sao, ngủ say sưa trên giường."

Đổng Giai Tuệ dựa vào lòng Triệu Đông Lâm, ôm eo anh, thở dài: "Em có sợ đó chứ, sợ anh biến thành sói xám ăn thịt em."

Kỳ thật là căn bản không biết tình cảnh của nguyên chủ, lúc ấy cô cũng rất sững sờ đó.

"Anh là sói xám? Vậy em là cái gì, con thỏ con trắng trẻo mập mạp?”"

Nói rồi, Triệu Đông Lâm xoay người đè Đổng Giai Tuệ xuống, hai người không hẹn mà cùng nhắm mắt, hôn nhau.

Nói đến nhà họ Triệu thôn Thượng Hà, có thể nói toàn bộ công xã không người không biết, không người không hiểu.

"Nhà họ Triệu thật khó tin, con trai cả làm cán bộ trong huyện, con trai út buôn bán ở tỉnh thành, con gái cả mở tiệm cơm ở trong huyện, còn con gái út thì sao, là giáo viên trường sơ trung của huyện. Lại nói con dâu cả nhà họ, nghe nói làm cái gì mà phiên dịch viên, chuyên chào đón người nước ngoài, đều được gặp lãnh đạo tỉnh, còn con rể út thì làm cảnh sát. Cả nhà này, đừng nói trong thôn, ngay cả huyện thành không ai có thế ngang bằng."

"Còn không phải vậy à, nhưng cho dù hâm mộ cũng vô dụng, người ta đều là thi đại học đứng đắn. Nếu hâm mộ thì không bằng về nhà bảo con mình học thật giỏi đi"

Lời này nói có lý, đọc sách xong tự nhiên thấy cũng có ích. Từ xưa đến nay, có quá nhiều người dựa vào đi học trở thành cá chép vượt vũ môn*, là con đường thay đổi giai cấp tốt nhất. *Cá chép vượt vũ môn: Ý nghĩa cá chép vượt Vũ Môn hóa rồng gắn liền với truyền thuyết "Cá chép hóa rồng" của dân tộc Việt. Hình ảnh cá chép vượt Vũ Môn hóa rồng trở thành biểu tượng của sự may mắn, can đảm, quyết tâm vượt qua mọi khó khăn thử thách. Bên cạnh đó, từ một cá nhỏ bé, nhưng đã không nản lòng, quyết tâm vượt qua được Vũ Long Môn, vẫy đuôi, râu, sừng tự nhiên mọc đủ, hình dạng oai phong, rạng rỡ.

Năm 1981. Đổng Giai Tuệ và Triệu Đông Lâm tốt nghiệp. Sau khi tốt nghiệp, Triệu Đông Lâm được phân đến ủy ban phát triển cải cách kinh tê của huyện Vân. Lúc trước nhận lời thư ký Chung trở vê nhậm chức ở công xã, nhưng tháng 9 năm 1980. trung ương đưa ra hệ thống trách nhiệm tăng mạnh và hoàn thiện nông nghiệp sinh sản. Hệ thống trách nhiệm nhanh chóng được thúc đẩy, hệ thống công xã nhân dân dần dần bị bãi bỏ trong cả nước, công xã Thắng Lợi thành thị trấn Thắng Lợi, lãnh đạo cấp cao hơn chính là huyện Vân.

Hôm nay, Triệu Đông Lâm xuống nông thôn để nghiên cứu, anh gặp phải thị trưởng Chung.

"Đông Lâm, cậu quản kinh tế ở trong huyện, thì phải mưu chút lợi cho thôn chúng ta đó."

"Thị trưởng, xem ngài nói kia, tôi chỉ là người bình thường, chỉ có thể dựa theo lệnh cấp trên để làm việc."

Báo cáo nghiên cứu điều tra phải làm cho đẹp một chút, cẩn thận một chút, quyết sách còn phải để lãnh đạo cấp trên quyết định.

Thị trưởng Chung cũng chỉ trêu đùa anh, vỗ vai Triệu Đông Lâm nói: "Tôi tin tưởng cách cậu làm việc, tôi nói với cậu, có hạng mục nào tốt thì đừng quên thôn chúng ta, nhà ngoại của cậu gieo trồng nông nghiệp hiện tại phát triển rất tốt, trái cây rau dưa đã cung cấp tới tỉnh, còn có nông nghiệp chăn nuôi, trứng gà trong thôn chúng ta đều bị bọn họ nhận thầu."

Ai có thể nghĩ đến vậy chứ, lúc trước nhà họ Đổng còn bị người trong thôn nói ngớ ngẩn, hiện giờ đã thật sự trở thành nhà giàu nhất nông thôn, nếu người trong nhà bận còn có thể mướn công nhân đến làm. Vì việc này, có người bẩm báo về quê nhà, nói nhà họ Đổng là ông chủ, địa chủ còn sót lại thời xã hội phong kiến.

Lãnh đạo quê vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, hiện tại cải cách kinh tế, đất nước vô cùng duy trì tài sản do nhân dân sáng tạo ra. Nông sản nhà họ Đổng có ký kết hợp đồng đàng hoàng, không có bất kỳ nói nào bất ổn.

Đương nhiên, nhà họ Đổng rất biết làm người, ngày lễ ngày tết thường đưa đồ ăn đưa trứng đến cho các lãnh đạo quê, ăn tết thậm chí còn có hai mươi cân thịt heo, hai con gà.

Như thế, dưới tiền đề không trái với chính sách và phát luật, tự nhiên sẽ không có lãnh đạo nào làm khó nhà họ Đổng.

"Chỗ tôi đúng là có một hạng mục, tôi ở tỉnh thành có một người bạn, chú của người đó muốn mở một xưởng quân áo, tiền lương của công nhân tỉnh thành cao, đất cũng đắt, liền hỏi tôi huyện Vân có nói nào thích hợp không."

Thị trưởng Chung vừa nghe liền hiểu, vỗ vỗ cánh tay Triệu Đông Lâm, cười nói: "Đi, bữa trưa tôi mời cậu đi ăn, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."

Mà ở quê có rất nhiêu người, điều còn thiếu bây giờ chính là nhà máy chính quy, cơ hội có thể cung cấp việc làm ngoài thuế ra. Ông nhất định phải nắm lấy cơ hội này, mà điểm mấu chốt của cơ hội này nằm ở Triệu Đông Lâm.
Bình Luận (0)
Comment