[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 294 - Chương 294: Đến Sau Này (3)

Chương 294: Đến Sau Này (3) Chương 294: Đến Sau Này (3)Chương 294: Đến Sau Này (3)

"Mẹ nuôi, sao mẹ còn chưa đi ngử?"

"Con không về mẹ không yên tâm, hôm nay sao về muộn vậy?"

"Ngày mai con sẽ về từ buổi chiều, phải tăng nhanh tốc độ công việc."

Thẩm Niệm Như bất đắc dĩ thở dài: "Con cũng phải chú ý thân thể, đừng liều mạng như Tam Nương vậy.'

"Không có, con luôn kết hợp việc làm và nghỉ ngơi, ngày mai trở vê không phải đã coi như là nghỉ ngơi hay sao."

Đối với Đổng Giai Tuệ mà nói, công việc vĩnh viễn phục vụ cho sinh hoạt, giành địa vị xã hội và tích lũy kinh tế đều là để tận hưởng cuộc sống tốt hơn.

Chiều ngày hôm sau, Đổng Giai Tuệ xin lãnh đạo nghỉ vê huyện Vân, vừa vặn đuổi theo chuyến cuối cùng của xe khách đường dài.

Đi đường nửa đường, trời bắt đầu xuất hiện mây mù, giống như sắp mưa. Đổng Giai Tuệ còn lo mình phải dầm mưa, may mắn là cho đến tận khi xuống xe trời vẫn luôn không mưa, Đổng Giai Tuệ đi được nửa đường trời mới bắt đầu tí tách.

"Trời tháng sáu như đứa trẻ mà, chốc lát lại mưa, chốc lát lại tạnh, quá mức tra tấn người."

Đổng Giai Tuệ nghe thấy giọng nói liền ngẩng đầu, người đang nói chuyện bên kia đường còn không phải Trương Xảo Nhi à.

"Mẹ, mẹ đang đi đâu vậy?”

Trương Xảo Nhi bị người đột nhiên gọi như vậy, hoảng sợ.

"Ai da, Đổng Giai Tuệ à, dọa mẹ rồi."

Đổng Giai Tuệ cười đi qua: "Con vừa trở về, mẹ cầm dù đi đâu vậy, hôm nay không phải thứ bảy à." "Là thứ bảy, nhưng mà hôm nay trường Hắc Đản có một nhóm học bù, cho nên thằng bé đến trường, vẫn chưa trở về. Mẹ thấy trời mưa, nên mang dù đến cho nó."

"Như vậy à, vậy để con đi cho, con đi nhanh, vài phút liền tới."

Bọn họ mua phòng ở gần trường học, cách chính phủ huyện cũng không xa. Nhà ở như vậy cũng chỉ có hơn 3000 tệ, có hai tâng, sáu phòng, trước kia do một nhà tư bản xây lên. Trong thời kỳ đại vận động, cả nhà bị ly tán, căn nhà được một đứa cháu trai phương xa kế thừa.

Đổng Giai Tuệ bung dù, trong tay cầm theo một cái dù khác đi đến, cô rất quen thuộc ngôi trường này. Mỹ Hương dạy học ở đây ba năm, tiệm cơm Tiểu Lý cũng mở gần trung học cơ sở, hiện tại Hắc Đản đã là học sinh lớp tám, học kỳ sau sẽ lên lớp chín, nên lo lắng việc học cũng có thể hiểu.

Lớp một khối chín ở tâng hai, Đổng Giai Tuệ nhòm vào cửa, trong lớp có một ít học sinh đang ngồi quây quần bên nhau, có đứa vùi đầu làm bài tập, có mấy đứa châu đầu ghé tai nói chuyện, có mấy đứa cầm sách giải trí.

Tiếng Đổng Giai Tuệ gõ cửa cốc, cốc, cốc' vang lên, nhưng học sinh nói chuyện và đọc sách giải trí đều ngồi nghiêm chỉnh lại ngay lập tức, cho rằng chủ nhiệm lớp tới.

“Triệu Trác Quân."

Một giọng nữ dịu dàng vang lên, các bạn học sôi nổi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sau cửa có một người phụ nữ diện mạo dịu dàng đang đứng, tóc dài xõa trên vai, mặc trang phục khéo léo, đeo một cái ba lô bằng da màu đen, chân đi một đôi giày cao gót màu đen.

"DOaaa."

Cô ấy quá đẹp rồi, quả thực chính là minh tinh trên điện ảnh mà.

Lúc này mọi người còn không chú trọng trang điểm như vậy, có lẽ thành phố lớn tiếp thu tin tức càng nhanh hơn, huyện thành nhỏ vẫn còn kép hơn một tầng. Triệu Trác Quân đang giảng bài cho bạn học nghe được giọng nói quen thuộc liền kinh ngạc quay đầu lại, người đứng ở cửa quả nhiên là Đổng Giai Tuệ.

Cậu đứng dậy, trong ánh nhìn chăm chú của bạn học đi về phía cô.

"Trời mưa rồi, dì mang dù cho con."

Đổng Giai Tuệ cười đưa dù qua.

"Vâng, dì vừa mới trở về à? Trưa con không nhìn thấy dì."

"Đúng vậy, trở vê nghỉ ngơi hai ngày."

Nói rồi, Đổng Giai Tuệ nhìn đồng hồ trên tay, đã hơn bốn giờ chiều.

"Con sắp tan học rồi phải không, buổi tối ăn cái gì, dì làm cho con."

Triệu Trác Quân đầu tóc nửa ướt của Đổng Giai Tuệ, đoán có lẽ cô dâm mưa nửa đường. Cậu nhớ 3h40 trời bắt đầu mưa, nói cách khác, thời gian này Đổng Giai Tuệ đang trên đường từ ga về nhà.

"Con ăn cái gì cũng được, dì mau trở vê nhanh đi, cẩn thận bị cảm."

Biết cậu đang quan tâm mình, Đổng Giai Tuệ rất vui mừng.

"Ừ, dì biết rồi, con mau vào đi, dì về đây."

Triệu Trác Quân gật gật đầu về chỗ ngồi, các bạn học trong lớp đều hỏi: "Đây là ai vậy? Dì của Triệu Trác Quân?"

"Triệu Trác Quân chỉ có hai cô thôi, một người mở tiệm cơm, một người là cô giáo trường mình đó."

"Vậy đây là ai? Không phải là chị cậu ấy chứ?"

"Đây là mẹ của Triệu Trác Quân."

"Mẹ? Lừa ai vậy, nếu là mẹ thì sao trẻ như vậy, mới hơn hai mươi tuổi."

"Cái này cũng không rõ, mẹ ruột Triệu Trác Quân ly hôn với ba cậu ấy, đây là mẹ kế Triệu Trác Quân. Triệu Trác Quân vẫn luôn gọi cô ấy là dì." "Ồ, khó trách trẻ như vậy, nhưng mà mẹ kế của cậu ấy tốt với cậu ấy tốt thật, còn mang dù cho cậu ấy."

"Hình như là không tồi, nhưng ai biết được chứ. Ai cũng đều nói mẹ kế không tốt, nếu tốt thì Triệu Trác Quân đã gọi cô ấy là mẹ rồi."
Bình Luận (0)
Comment