[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 298 - Chương 298: Thời Gian Đẹp Nhất (Mỹ Hương Và Chấn Phong) (2)

Chương 298: Thời Gian Đẹp Nhất (Mỹ Hương Và Chấn Phong) (2) Chương 298: Thời Gian Đẹp Nhất (Mỹ Hương Và Chấn Phong) (2)Chương 298: Thời Gian Đẹp Nhất (Mỹ Hương Và Chấn Phong) (2)

'Bang' một tiếng, Quý Chấn Lân tát mạnh một cái vào mặt La Tư Văn, La Tư Văn ôm mặt, vẻ mặt không thể tin tưởng.

"Anh dám đánh tôi!"

"La Tư Văn, cô làm quá đáng rồi."

La Tư Văn cười lạnh một tiếng, nước mắt trực tiếp lăn xuống. Cô ta xoa mặt, cầm lấy túi xách của mình rời đi.

"Quý Chấn Lân, tôi khuyên anh đừng hối hận."

Nói xong, cô ta xoay người rời đi, ngay cả con trai cũng mặc kệ.

La Tư Văn đi rồi, Dương Ngọc Cầm thở dài: "Đi thì đi đi, tâm tư không ở cùng nhau, ngày tháng cũng không được tốt."

Nói xong, bà lại cười: "Hôm nay là ngày lành, đừng vì những việc này khiến tâm trạng không thoải mái."

"Đúng vậy, tính tình Tư Văn chính là như vậy, mâu thuẫn nhỏ, quá mấy ngày là tốt."

Quý Giai Lộ cũng cười, Dương Ngọc Cầm không nói tiếp. Đối với bà ấy, nếu hôm nay đã không nhẫn nhịn nữa, đã không còn coi như không có chuyện gì thì phải cho La Tư Văn biết, bà nhịn tới bây giờ không phải không thể làm gì cô ta, chỉ là vấn luôn không so đo nghiêm túc. Nhưng chỉ cân mẹ chồng bà so đo thì phận làm con dâu như cô ta chỉ có thể nhịn.

Trong trò khôi hài này, Đổng Giai Tuệ vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, cũng hiểu rõ cái gì gọi là không làm sẽ không phải chết, hiểu cái gì gọi là tự cao tự đại, kiêu căng ương ngạnh. La Tư Văn này, EQ đúng là số âm.

Còn Mỹ Hương, cũng trâm mặc không nói lời nào. Làm em dâu, bị La Tư Văn chỉ vào mũi mà mắng, nhưng có cha mẹ chồng ở đây, còn có một anh chồng che chở, Mỹ Hương cũng không để ý mấy lời nói kia.

Trên đường tới tiệm cơm, Dương Ngọc Cầm còn cố ý an ủi Mỹ Hương, bảo cô ấy đừng để ở trong lòng. Hôm nay La Tư Văn nháo nhào lớn như vậy, xem như không cho Mỹ Hương và Quý Chấn Phong mặt mũi. Dương Ngọc Cầm sợ trong lòng Mỹ Hương không thoải mái, ai biết Mỹ Hương không chỉ không vui, ngược lại còn an ủi bà: "Mẹ, không sao cả, cũng chỉ là mấy lời nói thôi. Nhưng mà mẹ đó, đừng vì tức giận mà đổ bệnh đó."

Dương Ngọc Cầm vui vẻ kéo tay Mỹ Hương, cười: "Mẹ bằng từng này tuổi rồi, rất nhiều chuyện đã nghĩ thông, muốn chọc tức mẹ cũng không dễ đâu."

Người ta chỉ biết quan tâm tới những người mình thật sự quan tâm, để ý. Có một số người một khi đã buông bỏ mọi chuyện thì chuyện đó sẽ không còn ảnh hưởng đến cảm xúc của người đó nữa, đây cùng là một loại tu luyện trong cuộc đời.

Hôm nay Quý Chấn Lân uống say, kéo tay Quý Chấn Phong nói mấy lời.

"Em thật là thông minh, biết tìm một con dâu vừa ý. Còn anh trai em này, chưa từng có một ngày nào thoải mái."

"Phụ nữ mà, vẫn nên thiện giải nhân ý* mới tốt."

*Thiện giải nhân ý(### A 8): am hiểu lòng người; giỏi đoán ý người

"Anh thật sự chịu đủ rồi, cứ luôn coi mình là công chúa cao cao tại thượng, nhưng mà cũng chỉ là dựa vào bóng của tổ tiên, nhà họ La bọn họ có giỏi thì lấy ra một nhân vật có tiếng đi."

"Chờ anh thăng chức, xem cô ta còn làm sao dám."

Quý Chấn Lân hiện tại đã là chủ nhiệm văn phòng thành ủy thành phố, mấy năm nay anh ấy đã hoàn thành rất tốt trách nhiệm của mình, nhưng anh chỉ là thế hệ trước, vẫn còn rất nhiều người trẻ tuổi càng giỏi giang hơn Quý Chấn Lân.

Quý Chấn Phong thấy anh trai anh uống say như chết, lời nói khi say nửa thật nửa giả, trong lòng không biết nên đồng tình hay vẫn oán anh ấy tự làm tự chịu.

Vợ là do chính anh ấy chọn, cha mẹ không hề can thiệp, ngày tháng sau này chỉ có thể do anh ấy tự trải qua, người khác cũng không thể can thiệp.

"Anh à, chỉ có thể trách ánh mắt chọn vợ của anh không được tốt. Anh nhìn em đi, ngày tháng quá dễ chịu, chính là bởi vì em chọn được vợ tốt."

Đưa anh trai về đến cửa nhà, Quý Chấn Phong không gõ cửa đưa Quý Chấn Lân đi vào, rồi xoay người rời đi. Cái khuôn mặt của vị chị dâu kia anh ấy cũng không muốn thấy.

Quý Chấn Phong lái xe về nhà, mẹ và Mỹ Hương đã tắm rửa cho Lỗi Lỗi, đang pha sữa bột cho Lỗi Lỗi.

Bình thường về nhà mẹ còn sẽ hỏi hai câu, như là anh trai anh có về nhà an toàn không, chị dâu có chăm sóc anh trai anh không, hôm nay không hề hỏi một câu nào.

"Mỹ Hương, con cất kỹ mấy trang sức này đi, trẻ con rất dễ làm mất, để lại hai cái vòng tay là được rồi."

Trừ Đổng Giai Tuệ, vẫn có mấy người khác tặng trang sức, nhà họ Quý nhận tiền biếu, người khác cũng không thể đi tay không, hoặc ít hoặc nhiều sẽ mang vài thứ.

"Vâng, con sẽ cất hộ thằng bé."

Dương Ngọc Cầm gật đầu, nhìn Lỗi Lỗi ôm bình sữa uống, khuôn mặt nhỏ kia rất khôi hài.

"Đây đều là giữ lại cho Lỗi Lỗi, để sau này cho thằng bé cưới vợ."

Mỹ Hương cười: "Mẹ, Lỗi Lỗi mới từng này, sao mẹ đã nhắc đến cưới vợ rồi."
Bình Luận (0)
Comment