[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 299 - Chương 299: Thời Gian Đẹp Nhất (Mỹ Hương Và Chấn Phong) (3)

Chương 299: Thời Gian Đẹp Nhất (Mỹ Hương Và Chấn Phong) (3) Chương 299: Thời Gian Đẹp Nhất (Mỹ Hương Và Chấn Phong) (3)Chương 299: Thời Gian Đẹp Nhất (Mỹ Hương Và Chấn Phong) (3)

"Có con rồi cuộc sống sẽ trôi qua rất nhanh, mẹ còn nhớ rõ sau khi vừa mới sinh, mấy đứa nhỏ mới chỉ bé bằng từng này, hiện tại không phải đã kết hôn sinh con rồi à."

Như thế, ngày tháng trôi qua có thể nói nhanh có thể nói chậm, bản thân muốn nó trôi qua nhanh thì sẽ cảm thấy thời gian rất chậm chạp, bản thân muốn thời gian chậm lại thì nó lại qua rất nhanh.

Buổi tối, Lỗi Lỗi ngủ cùng Dương Ngọc Cầm, khi được mười tháng, bắt đầu cai sữa mẹ đã như vậy.

Trong phòng, Mỹ Hương tắm rồi lau tóc, Quý Chấn Phong đi tới nhận lấy khăn lông trong tay cô.

"Chuyện hôm nay, em có tức giận không?”

Mỹ Hương biết anh đang nói La Tư Văn, lắc lắc đầu.

"Em sẽ không tức giận vì những người như thế đâu, cứ tức giận như vậy không phải sớm sẽ bị tức chết rồi à."

Quý Chấn Phong cười, anh ấy duỗi tay ôm Mỹ Hương, cô ấy giống như khảm vào lòng ngực anh vậy.

"Anh thích em chính là bởi vì vậy, em nói rất đúng, chúng ta không nên tức giận vì những người như thế."

Nói xong, anh ấy dùng sức hôn một cái trên trán cô ấy. Khóe miệng Mỹ Hương nở nụ cười, nghĩ thâm, em có gì để tức giận chứ, mẹ chồng thương em, còn có chồng nghĩ cho em, hiện tại cho trai cũng được một tuổi, cuộc đời này không có gì để khó chịu cả.

Cô ấy nhớ khi vừa mới kết hôn, bởi vì La Tư Văn không quá thân thiện với chị dâu cô ấy, sau đó chồng cô thật sự đã đi gây phiền toái cho La Tư Văn, giam đoàn xe của anh hai La Tư Văn lại, nguyên nhân tất nhiên là vi phạm quy định, nhưng bình thường đều là mắt nhắm mắt mở cho qua, đến khi người nhà họ La mang quà tới cửa chào hỏi mới bỏ qua.

Cô ấy nói chuyện này với chị dâu nhà mình, chị dâu nghe xong liền cười, nói cô ấy và Quý Chấn Phong hãy sống tốt.

"Chấn Phong là người đàn ông có dự tính. Điều hiếm thấy là anh ấy ngay thẳng và cương quyết, là việc thẳng thắn mà không ám toán, loại đàn ông này rất đáng để em phó thác cuộc đời này."

Mỹ Hương cảm khái không chỉ một lần, rốt cuộc cô ấy đã dẫm phải cái vận gì mà đời này có thể may mắn và hạnh phúc như vậy. Ở nhà mẹ đẻ có người cưng chiều, ở nhà chồng cũng có cha mẹ chồng tốt và người chồng tử tế, mẹ cô ấy còn bảo cô ấy rơi vào trong hũ mật, cô ấy cũng nghĩ như vậy, có đôi khi ngủ rồi còn cười tỉnh.

Người phía sau nhận thấy Mỹ Hương không chú ý tới anh liên không vui, xoay người Mỹ Hương lại, nhìn chằm chằm mặt cô ấy hỏi: "Đang nghĩ cái gì vậy?"

Mỹ Hương nhón chân ôm lấy cổ anh, cười xinh đẹp: "Em đang nghĩ anh đó."

Chị dâu nói, tình thú giữa vợ chồng là rất quan trọng, thỉnh thoảng có thời gian chị ấy đều cho chồng một chút ngon ngọt, như vậy mới làm chồng cảm thấy mới mẻ, đối với chính mình muốn ngừng mà không được.

Quý Chấn Phong thấy vợ chủ động ôm mình liền sửng sốt. Cô ấy cười đẹp như vậy, còn nói nhớ mình, này ai có thể nhịn chứ, không nói nhiều, trực tiếp ôm vợ lên giường ngủ.

Triệu Trác Quân thi đậu Đại học Thanh Hoa, không chỉ ở công xã Thắng Lợi, ngay cả ở huyện Vân là người đầu tiên từ trước tới giờ. Trong huyện cũng có lãnh đạo tới khen Hắc Đản, nói cậu làm vẻ vang huyện, tuổi trẻ tài cao, tương lai đáng mong chờ.

Đối với chuyện thi đỗ Đại học Thanh Hoa, Triệu Trác Quân không hề kiêu ngạo, vẫn học tập và làm việc như bình thường, năm giờ dậy đọc tiếng anh, sáu giờ chạy bộ, sáu rưỡi ăn cơm sáng. Triệu Đông Lâm rất vừa lòng, cảm thấy con trai không kiêu ngạo, không nóng nảy, thằng bé có tính cách như vậy thì đời này anh sẽ không cần lo lắng cho cậu.

"Hắc Đản thi đại học, đây là chuyện tốt lớn nhất mấy năm gần đây nhà ta, mẹ thấy nên tổ chức tiệc để chúc mừng."

Đổng Giai Tuệ không ngờ, người đầu tiên muốn mở tiệc thế mà chính là người luôn luôn tiết kiệm Trương Xảo Nhi. Nhưng cũng không khó hiểu, rốt cuộc thi đỗ Đại học Thanh Hoa chính là làm nở mày nở mặt tổ tông, bà cảm thấy vô cùng tự hào và sung sướng, muốn tổ chức tiệc cũng chỉ chuyện bình thường.

"Đúng vậy, nên tốt chức tiệc thật lớn, đặt bàn tiệc ba ngày ở trong thôn. Anh cả, chị dâu, tiền cứ để người làm chú như em ra, coi như quà thi đỗ đại học cho cháu trai cả."

Sau khi tốt nghiệp, Triệu Đông Hà bắt đầu kinh doanh nhỏ, sau đó đã cùng mấy người bạn ký hợp đồng một mỏ than, mấy năm nay kiếm lời được không ít, đầu năm đã bắt đầu lập nghiệp ở tỉnh thành.

Hiện giờ anh ta đã ra dáng một ông chủ lớn, trên eo đeo máy BB, máy BB thỉnh thoảng bíp bíp hai tiếng. Anh ta cầm lên xem, nếu gấp thì gọi lại một cuộc điện thoại, không gấp thì để đó không để ý tới. Mỗi lân Đổng Giai Tuệ đều có thể tưởng tượng ra cảnh Đồng Hà đeo kính râm, cầm túi da.

"Vậy thì được, con làm chú, cho cháu trai chút tiên cũng là đương nhiên."

Người nhà từ huyện trở về thôn, thật sự mở tiệc ba ngày, đặt mâm cơm có cả thịt cá, gà vịt.
Bình Luận (0)
Comment