Chương 303: Tất Cả Đều Giỏi (1)
Chương 303: Tất Cả Đều Giỏi (1)Chương 303: Tất Cả Đều Giỏi (1)
Sau khi tốt nghiệp, cậu chọn làm việc ở ngân hàng đầu tư Wall Street, bằng vào khứu giác kinh tế nhạy bén, chỉ dùng hai năm đã kiếm được hơn một tỷ tệ.
"Quân, cậu thật sự phải rời khỏi à?"
"Đúng vậy, tôi phải vê nước gây dựng sự nghiệp."
"Ò, thật đáng tiếc, cậu ưu tú đến như vậy, tôi thật sự không muốn cho cậu về."
Đối phương là khách hàng lớn nhất ở Wall Street của Triệu Trác Quân, lúc trước đối phương đã từng hoài nghi năng lực của đối phương, Triệu Trác Quân dùng thực lực nói cho người nọ, đối phương hoàn toàn không tin sai cậu.
"Trung Quốc có một câu nói, là không có bữa tiệc nào trên đời này là không tàn, sẽ có ngày phải tách ra, nhưng tôi tin, sẽ có một ngày chúng ta sẽ gặp lại."
Sau khi về nước, Triệu Trác Quân sáng lập ra nhãn hiệu thương nghiệp thuộc về chính mình. Chỉ mấy năm năm, đã từ tỉnh Ngô Đông mở rộng ra cả nước, trở thành công ty bách hóa đỏ. Trong đó, giống với chú hai Triệu Đông Hà, cùng dấn thân vào ốc nghiệp, trở thành con cá sấu khổng lồ trong thương nghiệp, là khách quen trên bảng xếp hạng của Forbes.
Tiệm cơm Tiểu Lý là tiệm cơm tư nhân đầu tiên mở tại huyện thành, bởi vì vị trí địa lý thuận lợi và những món ăn mới lạ mà nhanh chóng đứng vững ở huyện thành, thu nhập một tháng ban đầu từ 1-2 nghìn tệ đến bây giờ đã là 7- 8 nghìn tệ một tháng. Hai vợ chồng Lý Vượng Bình và Triệu Thải Hà vẫn như lời họ nói lức trước, không ở nhà của Đổng Giai Tuệ như là nhà mình, mỗi năm đều chia một nửa lợi nhuận cho bọn họ. Sau ba năm như vậy, Đổng Giai Tuệ nói thế nào cũng không chịu, chỉ đến khi cô nhận mới thôi.
Tám chín năm, hai vợ chồng dưới đề nghị của Triệu Đông Hà mở thêm một tiệm cơm, từ đây thoát khỏi hình thức kinh doanh nhỏ lẻ, trở thành ông chủ. "Đông Hà, em biết đó, anh và chị em đâu có biết buôn bán."
"Anh rể, không cần phải tự mình làm, anh không biết liên có thể mời người biết đến giúp, đây chính là chỗ tốt của việc làm ông chủ."
Mất một năm rưỡi để chọn mặt bằng, trang khí tiệm cơm và cuối cùng là vận hành. Bởi vì thiết kế xa hoa, hai vợ chồng dồn hết tiền tiết kiệm vào vẫn không đủ, cuối cùng vẫn là Triệu Đông Hà chiếm một phần lớn khoản đầu tư.
Tiệm cơm đặt tên là Tiệm cơm Cẩm Vân, vào ngày khai trương, người có danh dự uy tín trong huyện đều tới, ở tỉnh cũng có người tới, tiệm cơm Cẩm Vân đã trở nên nổi tiếng ngay lập tức.
Tiệm cơm Cẩm Vân hoạt động theo con đường cao cấp, hoàn cảnh cao cấp, phục vụ cao cấp, nhân viên quản lý và nhân viên phục vụ đều được huấn luyện chuyên nghiệp, đã đạt tới trình độ nhà hàng ba sao, giá cả tự nhiên cũng cao hơn.
Một năm này, Đại Nha 21 tuổi, sắp tốt nghiệp đại học.
"Đây là con gái của bà à, ai da, thật xinh đẹp, bao tuổi rồi? Có người yên chưa?"
Đại Nha tới tiệm cơm mấy lần đều bị hỏi như vậy, sợ tới mức không dám tới nữa, nhưng mẹ cô hoàn toàn đã bị người tẩy não, cả ngày muốn giới thiệu bạn trai cho cô.
"Mẹ, con mới 21 tuổi, vẫn chưa cần gả chồng."
"Thêm tuổi mụ con đã 22 rồi, đã không còn nhỏ."
"Cũng không có pháp luật nào quy định 22 tuổi nhất định phải kết hôn, con vẫn còn chưa có tốt nghiệp đó."
Đại Nha học theo dì nhỏ Triệu Mỹ Hương, học đại học sư phạm, nhưng không phải chuyên khoa mà là khoa chính quy, giáo viên chính là nghề nghiệp được hoan nghênh nhất hiện nay.
"Chưa tốt nghiệp thì vẫn phải tìm một người thích hợp trước, mẹ cũng đâu có bắt con kết hôn ngay lập tức đâu. Không phải con còn muốn đi thực tập à, dì nhỏ của con lúc trước tìm được đối tượng chính là vì có việc làm đó, con là học tập dì nhỏ của con đấy."
Đại Nha bĩu môi, không muốn tiếp tục dây dưa cái đề tài này với mẹ, 36 kế, chuồn là thượng sách, phải đi tới nhà dì nhỏ tị nạn mới được.
"Dì nhỏ, dì nói mẹ cháu nghe thấy người ta nói vài câu liền cứ bắt con phải tìm đối tượng, không có suy nghĩ của mình gì cả, còn không chịu tôn trọng ý kiến của cháu.”
Trên mặt Mỹ Hương mang theo nụ cười nhàn nhạt, cúi đầu gọt quả táo cho Đại Nha, vỏ táo dài rũ ở trên bàn.
"Vậy cháu có thích người nào ở trường Nam Đồng không?"
Nói xong, Mỹ Hương đem quả táo đã gọt xong cho Đại Nha.
Đại Nha vừa nghe thấy vấn đề này có chút không được tự nhiên, bĩu môi. Mỹ Hương nhìn là biết, đây chắc chắn là có.
"Nếu cháu có người mình thích, thì phải nghĩ đến mình và đối phương có hợp nhau không, để quyết định sớm một chút. Thanh xuân của con gái rất quan trọng, hiện tại không muốn xem mặt thì không sao, nhưng cháu không thể đặt tình cảm quý giá của mình ở trên người một người không thích hợp."
Giống như cô ấy đối với Thôi Tông Dật vậy, từng yêu thích thời niên thiếu, cuối cùng chứng minh mọi trả giá của cô ấy đều là sai lầm.