Chương 70: Động Phòng (3)
Chương 70: Động Phòng (3)Chương 70: Động Phòng (3)
Cô bé cùng lắm cũng chỉ khoảng một tuổi, nhìn qua so với Điềm Nữu nhà cô thì nhỏ hơn, gương mặt nhỏ nhắn, đôi mắt to có thần, nhanh như chớp nhìn ra cảnh tượng náo nhiệt bên ngoài nhà, Đổng Giai Tuệ suy đoán, cô bé này chắc là con gái của Triệu Đông Lâm, Anh Bảo.
Đổng Giai Tuệ vốn chỉ thích những cô bé đáng yêu lanh lợi, Đổng Giai Tuệ thường chơi với Điềm Nữu, thấy tuổi tác cùng với tính cách của Điềm Nữu của cô cũng không khác Anh Bảo là bao, ánh mắt của Đổng Giai Tuệ cũng dịu dàng theo.
Biểu cảm của Đổng Giai Tuệ biến hóa mấy giây ngắn ngủi, cũng không qua được ánh mắt của Trương Xảo Nhị, và hài lòng gật đầu một cái, trong đầu nghĩ con dâu mới quả nhiên thích con nít, tính tình nhu thuận, sẽ không sợ cô đối xử với cháu gái không tốt.
Cưới vợ với gả con gái như thế mà lại là hai chuyện bất đồng, lúc Đổng Giai Tuệ rời khỏi nhà, Trân Quế Hương đôi mắt ngấn lệ, Trương Xảo Nhi cưới dâu, trên mặt đều là nụ cười.
"Cha, mẹ."
Đến gần, Đổng Giai Tuệ đi theo Triệu Đông Lâm gọi cha mẹ chồng, Trương Xảo Nhi cười kéo tay Giai Tuệ cùng nhau đi đến gian nhà chính, bên kia người của Đổng gia đến đưa hôn cũng được Triệu gia nhiệt tình chào mời.
Một đoàn người đi vào gian nhà chính, hai người ở trước mặt người chủ trì cùng nhau hạ bức họa, Đổng Giai Tuệ kính trà cho cha mẹ chồng, Trương Xảo Nhi và Triệu Mãn Trụ mỗi người đưa cho cô một phong bì màu đỏ.
"Đây là Hắc Đản, đây là Anh Bảo, con cùng Đông Lâm nay nên duyên vợ chồng, từ nay Hắc Đản và Anh Bảo chính là con của con, mẹ đối với con cũng không có yêu cầu gì, chỉ cần con đối xử tốt với hai đứa trẻ là được."
Hắc Đản trước một mực đi theo sau lưng Triệu Thải Hà, lúc này Trương Xảo Nhi kéo Hắc Đản đến bên cạnh, Hắc Đản dáng vẻ đen đen gầy gầy, cậu có lẽ đã hiểu chút chuyện, hoặc là có người nói gì với cậu, giờ phút này cậu cúi đầu, không dám nhìn về phía Đổng Giai Tuệ.
Những đứa trẻ thiếu tình thương của mẹ thật khiến cho người khác đau lòng, Đổng Giai Tuệ sớm đã chuẩn bị cho việc làm mẹ, mặc dù hai đứa bé không phải do cô sinh ra, nhưng cũng không có gì trở ngại đến việc cô chăm sóc chúng.
"Hắc Đản, đây là mẹ của cháu, nhanh gọi mẹ đi."
Trương Xảo Nhi đẩy đứa cháu lên trước mặt, nhưng Hắc Đản ngay cả đầu cũng không ngẩng lên.
"Ai da, đứa trẻ này, hôm qua không phải đã nói với con rồi sao, nói con gọi sao còn chưa gọi đi."
Lúc này hàng xóm thân thích cũng đang nhìn, mọi người đều xì xào bàn tán, Đổng Giai Tuệ không cần nghĩ cũng đoán được nói những qì.
"Mẹ, gọi hay không không quan trọng, hôm nay nhiều người cho nên có thể Hắc Đản ngại, chúng ta tương lai còn dài, chỉ cần con đối xử với Hắc Đản và Anh Bảo tốt, bọn chúng chắc chắn sẽ đồng ý gọi con là mẹ."
Lời này coi như chạm vào trong lòng Trương Xảo Nhi.
"Con nói đúng, lâu ngày thấy nhân tâm, chỉ cần đối xử tốt với bọn chúng, hai đứa trẻ chắc chắn sẽ nhận con là mẹ."
Xong cái lễ kính trà cha mẹ, Triệu Đông Lâm đưa cô về phòng, chị dâu lớn Chu Ngân Đệ cùng mấy người thân Triệu gia cũng đi theo.
Phòng tân hôn trước còn được quét vôi qua, tường trắng, bên trong cũng có đầy đủ đồ dùng, chậu rửa mặt mới tinh, trên bàn còn ó một bình nước ấm uyên ương màu đỏ, làm cho người ta chú ý nhất chính là máy may dưới bệ cửa sổ.
Trên giường còn có ga trải giường màu đỏ thẫm, chiếc chăn bông màu đỏ được in một chữ hỷ, còn có hình vẽ trăm tử ngàn tôn, trên giường còn đặt táo đỏ, đậu phông, long nhãn, hạt sen các loại, ngụ ý "sớm sinh quý tử."
"Căn phòng này bố trí không tệ."
"Đồ dùng trong nhà đều là mới sao?"
"Sợ con dâu mới trong lòng không thoải mái, những thứ này đều là thay mới."
"Còn máy may kia là của nhà gái?"
"Dạ, nghe nói con dâu mới biết sửa quần áo, lúc ở nhà mẹ giúp người khác sửa quần áo kiếm tiền."
"Phải không? Cái này đúng là không nhìn ra."
Đổng Giai Tuệ mỉm cười ngồi xuống, cùng bà nói chuyện, những người khác cho dù bàn tán như thế nào cô cũng không nghe.
Rất nhanh tới thời gian ăn cơm trưa, người thân thiết của Triệu gia nhiều, vòng đầu đã hết mười tám bàn, không có cách, bây giờ không có bàn dư, mặc dù có, nhà Triệu gia lớn như vậy, bây giờ ra cả ngoài cửa cũng đã dọn ra, muốn thêm mấy bàn nữa cũng không có chỗ để.
Một cái khác, phòng bếp một lần cũng không thể làm nhiều thức ăn như vậy.
Dĩ nhiên, họ hàng Triệu gia cùng với hàng xóm cộng lại không chỉ mười tám bàn, nông thôn ăn lễ rất nhanh, trừ mọi người đói đến phát hoảng, thỉnh thoảng có thể ăn bữa ngon nên là ăn như gió cuốn, cái khác chính là sau khi vòng thứ nhất ăn xong, đến vòng thứ hai, thậm chí là vòng thứ ba.
Người của Đổng gia đưa hôn đến Triệu gia, sau khi ăn cơm trưa xong liền rời đi, sau khi trở về Chu Ngân Đệ cẩn thận kể lại những chuyện ở Triệu gia cho Trần Quế Hương.