Chương 74: Lúng Túng (3)
Chương 74: Lúng Túng (3)Chương 74: Lúng Túng (3)
Tối qua còn động phòng, nên mới còn đồng ý thông cảm cho con dâu.
Đổng Giai Tuệ nghe rõ ý tứ trong lời nói của mẹ chồng, nhớ tới tình cảnh tối hôm qua, Đổng Giai Tuệ liền cảm thấy mặt mình nóng lên.
Nếu đã dậy rồi, cũng không thể cứ đứng như vậy, phải tìm chút việc làm.
Người ở nông thôn, trong nhà cũng rất nhiều việc, sáng sớm thì quét trong ngoài nhà, giặt quần áo, nấu cơm, cho heo, gà ăn còn phải bửa củi nấu nước, tưới vườn rau các thứ, bận bịu đến mức đến khi mặt trời lên cao.
"Mẹ, con mới vừa về nhà mình hôm qua, cũng không biết nên làm gì."
Cô là con dâu mới, không thể ngày đầu tiên mà tùy tiện làm này làm kia, mặt khác, cho dù là làm việc là tốt, nhưng là "việc ai nấy làm', nếu lần sau vẫn tiếp tục làm, cô ra sức làm hết việc nhà, sau này người bị khổ không phải là cô sao?
Đổng Giai Tuệ trong lòng biết, trước kia bạn cô thường nói với cô "Giả con heo ăn con cọp"”, nhìn ngốc nghếch, thật ra thì trong đầu đều đã tính toán, mặc dù có chủ động nhượng bộ nửa bước, cũng không bởi vì cô ngốc, chỉ là không muốn so đo những chuyện không cần thiết mà thôi.
Đổng Giai Tuệ chủ động mở miệng làm cho mẹ chồng Trương Xảo Nhi cũng thật là hài lòng, mẹ chồng cô từ trước đến nay đều không phải kiểu người thích kiểm soát người khác, dù là Uông Mai, hay Trịnh Nguyệt Phân, các cô dù làm gì, hay không làm gì, thì cũng đều là tự giác.
"Nhà cũng không có chuyện gì, con lấy quần áo của mình và Đông Lâm đi giặt, hôm nay cũng được, từ mai trở đi, quần áo của Hắc Đản và Anh Bảo cũng giao cho con. Những chuyện khác thì cứ từ từ, con mới vừa về nhà, không vội, hai ngày nữa nói sau."
Quần áo ở Triệu gia từ trước tới này đều là tách ra giặt, sau khi hai con gái lớn lên thì hai người thay nhau giặt, sau đó mỗi người đều lập gia đình, tự mình giặt quần áo trong phòng mình.
Nghe Trương Xảo Nhi sắp xếp, Đổng Giai Tuệ liền đồng ý.
"Dạ, mẹ, vậy con đi giặt quần áo trước."
Đổng Giai tuệ trở vê phòng lấy quần áo bẩn của mình và Triệu Đông Lâm để vào chậu, ra giếng lấy nước ngâm, bỏ quần áo ra bên ngoài, còn có ga trải giường bị bẩn, lúc giặt trong lòng Đổng Giai Tuệ cũng có chút xấu hổ.
Tấm ga trải giường, thật là món đồ khiến người khác suy nghĩ nhiều chuyện, ai có thể nghĩ tới tình huống tối hôm qua chứ.
Đổng Giai Tuệ giặt quần áo được một nửa, Triệu Mỹ Hương liền ôm Anh Bảo đi ra.
"Chị dâu, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng."
Hôm nay, Triệu Mỹ Hương cho Anh Bảo mặc chiếc áo hôm qua Đổng Giai Tuệ lấy ra, điều này liền khiến Đổng Giai Tuệ cảm động.
"Quần áo vừa vặn, tay áo hơi dài, nhưng xắn lên một chút là vừa."
Hơn nữa màu vàng cũng rất hợp với Anh Bảo, mặc vào liền càng thêm đáng yêu.
"Anh Bảo thật đáng yêu, mặc cái gì cũng đẹp."
"Đúng vậy, thôn chúng ta cũng không tìm ra được cô gái nhỏ nào đáng yêu như Anh Bảo."
Nói cho cùng, Uông Mai cũng rất xinh đẹp, cho nên Anh Bảo so với những đứa trẻ khác cũng xinh xắn hơn, cộng thêm sau khi Uông Mai bỏ đi, Trương Xảo Nhi chăm sóc cháu gái rất tốt, một ngày một cái trứng, còn có cháo, bánh bao, cứ như vậy, Anh Bảo dáng vẻ trắng nõn mềm mềm, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn vo, không giống như những đứa trẻ khác, gây nhom, đen nhẻm.
Lúc này trong tay Anh Bảo còn cầm một cái bánh quy, cái miệng nhỏ ăn giống như con sóc vậy, hai mắt tò mò nhìn Đổng Giai Tuệ.
Nói chuyện, Đổng Giai Tuệ cũng giặt xong quần áo, thấy cô phơi ga trải giường, Mỹ Hương hiển nhiên là hiểu lầm, mặt cũng phiên phiến hồng.
Người của Triệu gia từ từ xuất hiện trong sân, Triệu Trường Quý mang một bó củi trở vê, nguyên là sáng sớm ông đã xuống núi nhặt cây, sau lưng còn dẫn theo Hắc Đản.
Trịnh Nguyệt Phân là dậy trễ nhất, cô ấy ôm Thạch Đầu vào bếp, thấy Đổng Giai Tuệ, do dự một chút cũng gọi "chị dâu", cô ấy hơn Đổng Giai Tuệ bốn tuổi, nhưng Đổng Giai Tuệ gả cho Triệu Đông Lâm, xuất giá tòng phu, Đổng Giai Tuệ dĩ nhiên là chị dâu của cô ấy, cho dù có nhỏ hơn cũng vậy.
"Tiểu Thạch Đầu hôm qua chơi vui quá, buổi tối còn tè ra giường, em dậy thay áo cho nó, làm em nửa đêm ngủ không ngon."
Cô ấy cứ như vậy, luyên thuyên nói một trận, cũng là gián tiếp giải thích nguyên nhân mình dậy trễ.
Thật ra nói hay không cũng không có gì, bữa sáng ở Triệu gia từ trước đến giờ đều do Trương Xảo Nhi làm, một phần là do người già mất ngủ, hai là Trương Xảo Nhi không yên tâm cho người ngoài làm cơm, sợ người khác lãng phí lương thực, một điều cuối cùng chính là, cháu trai quan trọng hơn, chăm sóc tốt là quan trọng nhất.
"Nhanh dọn dẹp một chút, để còn sớm ăn sáng."
Trương Xảo Nhi sáng nay nấu cháo, còn làm bánh ngô, hấp dưa, còn đồ ăn hôm qua dư nấu lại một chú là được.
Triệu gia bình thường ăn sáng cũng không có thịnh soạn như vậy, cũng không có món xào, chỉ có dưa muối tương với cháo mà thôi.