[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 76 - Chương 76: Nấu Cơm (2)

Chương 76: Nấu Cơm (2) Chương 76: Nấu Cơm (2)Chương 76: Nấu Cơm (2)

Đổng Giai Tuệ nghe xong liền gật đầu, đối với sự sắp xếp này cũng không có ý kiến gì, Trịnh Nguyệt Phân liếc nhìn Đổng Giai Tuệ, thấy cô đang cúi đầu ăn cháo, ánh mắt lộ ra một ý vị không nói rõ được.

Đổng Giai Tuệ dáng lông mày rất đẹp, không cần chỉnh sửa gì cũng là một hàng chân mày lá liễu rất đẹp, tóc chia đều hai bên, thật ra thì kiểu tóc này cũng rất kén người, nhưng Đổng Giai Tuệ chải rất đẹp mắt, có thể bởi vì gương mặt của cô nhỏ, lại là mặt trái xoan, cho nên kiểu tóc gì cũng sẽ hợp.

Trương Xảo Nhi sở dĩ nói là sẽ nói với đội trưởng, đầu tiên quả thật là muốn nói chuyện với đội trưởng, công việc cũng đều do đội trưởng chia, bên cạnh đấy, Trương Xảo Nhi nhìn dáng vẻ gầy gò của Đổng Giai Tuệ, sợ rằng cô không có sức khỏe, bà ấy muốn tìm đội trưởng nói chuyện một chút, sắp xếp một công việc nhẹ nhàng cho cô.

Sau khi ăn sáng xong đều phải đi làm, chuyện dọn dẹp chén đũa đều để lại cho Đổng Giai Tuệ.

Hiện ở trong thôn đang chuẩn bị trồng lúa mạch, phải cày đất, bón phân, chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng liên bắt đầu gieo trồng.

Trương Xảo Nhi đưa Hắc Đản đi, trước khi đi, Đổng Giai Tuệ có hỏi Hắc Đản có muốn ở nhà hay không, Hắc Đản không nói không rằng bỏ chạy một mạch như một làn khói.

"Em đừng để ý, Hắc Đản là tính tình trẻ con, đợi hai ngày anh sẽ tìm thằng bé nói chuyện một chút."

Lúc Đổng Giai Tuệ đang rửa chén thì Triệu Đông Lâm cố ý đi đến phòng bếp nói với cô những lời này, Đổng Giai Tuệ ngừng động tác, quay đầu, nhìn vẻ mặt cùng với dáng vẻ thành thật của anh, trong lòng có chút ngọt ngào.

"Em biết, em không để trong lòng đâu." Triệu Đông Lâm nhìn dáng vẻ của cô không giống như là miễn cưỡng nói, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.

Hai người đối mặt mấy giây, Đổng Giai Tuệ là người đầu tiên dời ánh mắt đi, ánh mắt của anh quá thâm tình, thấy anh liên nhớ lại chuyện tối hôm qua, cô thật là có chút lúng túng.

Triệu Đông Lâm ho khan một tiếng, hiển nhiên cũng giống như Đổng Giai Tuệ vậy, đối với chuyện tối hôm qua cũng có chất nghi ngờ.

"Cái đó... Anh phải đến ủy ban thôn một chút, buổi trưa sẽ vê dùng cơm, có chuyện gì em ra đồng tìm mẹ cũng được, không thì đến ủy ban thôn tìm anh cũng được."

Công việc của Triệu Đông Lâm là hội viên ở ủy ban thô, chỉ cần công xã không có họp, bình thường anh cũng sẽ ở trong thôn làm việc.

Đổng Giai Tuệ ừ một tiếng, trong đầu liền nghĩ có nửa ngày thôi, buổi trưa anh còn quay về dùng cơm, mình có thể có chuyện gì phải đi tìm anh chứ!

"Vậy anh đi, em ở nhà cẩn thận."

Đổng Giai Tuệ gật đầu: "Em biết, anh cứ yên tâm đi đi."

Triệu Đông Lâm cũng cảm thấy mình có chút nhiều lời, bước ra khỏi phòng bếp, xoa đầu Anh Bảo đang đứng trong xe tập đi ăn kẹo, đẩy xe đạp ra ngoài.

Nghe được âm thanh ngoài sân, Đổng Giai Tuệ nhìn ra ngoài từ cửa sổ, anh rời đi, sự ngại ngùng trong lòng cô mới vơi ít đi mấy phần.

Rửa xong chén, sắp xếp lại đồ vật trong bếp, cũng đã quét nhà, lúc này Đổng Giai Tuệ mới đi ra ngoài.

"Anh Bảo, con đang làm gì đó? Đang cho gà ăn sao?"

Gà trong chuồng đã được Trương Xảo Nhi thả ra chạy đầy sân, cả sân đều là gà, mà Anh Bảo, lấy bánh ngô nghiên thành những mảnh nhỏ rải trên mặt đất, mấy con gà mái liền đến trước mặt Anh Bảo mổ thức ăn. Đổng Giai Tuệ phủi phủi quần áo của Anh Bảo, chỗ ngực áo đã dính đồ bẩn, lấy tay phủi cũng phủi không hết.

Cô ôm Anh Bảo vào trong phòng, chuẩn bị tìm vải làm cho Anh Bảo một chiếc áo yếm, như vậy thì không sợ dơ quần áo.

"Anh Bảo, con ngoan ngoãn ngôi đây, cô làm cho con một chiếc áo yếm nhỏ được không?”

Đổng Giai Tuệ đặt Anh Bảo lên ghế, lấy cho Anh Bảo một viên kẹo trái cây, lại sợ Anh Bảo vô tình mắc nghẹn, liên chia viên kẹo trái cây thành hai miếng nhỏ.

Thấy kẹo trái cây, Anh Bảo đưa bàn tay mũm mĩm nhỏ bé, lấy một miếng trong đó cho vào miệng, mùi vị ngọt ngào quen thuộc lấy lòng cô bé, cô bé vui mừng võ tay, nói mấy âm tiết Đổng Giai Tuệ nghe không hiểu lắm.

Đổng Giai Tuệ mang theo không ít vải vóc tới, trước khi kết hôn Triệu Đông Lâm cũng đã tặng cho cô mấy sấp, bên phía nhà mẹ cũng tặng thêm, còn có những thứ làm quần áo cho người khác còn dư lại.

Làm áo yếm cho Anh Bảo cũng không cần miếng vải lớn, Đổng Giai Tuệ từ trong đống vật liệu thừa lấy ra mấy miếng vải, chuẩn bị làm cho Anh Bảo một chiếc áo yếm.

Mở ra tấm vải đắp lên chiếc máy may, Đổng Giai Tuệ luồn kim, đánh dấu trên những miếng vải, sau đó đạp máy, không tốn nhiều thời gian đã làm xong.

"Anh Bảo, nhìn một chút có vừa không, chiếc áo yếm tốt như vậy, sẽ không sợ bẩn, phía trên cô còn thêu một trái táo."

Đổng Giai Tuệ nói chuyện với Anh Bảo và Hắc Đản cho tới bây giờ không xưng mẹ hay những thứ khác, đừng nói trẻ con chưa tiếp nhận được cô, mà chính Đổng Giai Tuệ mình, cũng không thể một chữ mẹ, hai chữ mẹ, cô cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Bình Luận (0)
Comment