Chương 83: Bánh Bò Hấp (3)
Chương 83: Bánh Bò Hấp (3)Chương 83: Bánh Bò Hấp (3)
Sau khi làm xong mẻ bánh đầu tiên, Đổng Giai Tuệ lại làm mẻ thứ hai, bởi vì có kinh nghiệm, lần này điều chỉnh được nhiệt độ cho nên lân này tất nhiên thành công hơn.
Làm xong bánh, Đổng Giai Tuệ bắt đầu nấu cháo, cháo với khoai đỏ và ngô, rồi hâm nóng thức ăn còn dư lại, ngoài ra còn xào dưa muối, cũng không làm thêm những món khác.
Ở nông thôn, ăn cơm cũng không cần chú trọng quá nhiều như vậy, cô nấu cơm đồng thời cũng phải cân nhắc tình cảnh trong nhà, không thể lấy toàn bộ đồ ăn tích trữ trong nhà nấu hết, nếu như vậy đoán chừng lần sau mẹ chồng sẽ không cho cô vào bếp.
Sau khi nấu cơm xong, nhìn đồng hô, có lẽ mọi người cũng sắp về.
Sau khi lùa gà vào chuồng, Đổng Giai Tuệ lấy quần áo đã phơi khô cùng với ga giường vào phòng, ngồi trên giường sắp xếp lại.
"Đinh đinh đinh", tiếng chuông xe reo lên, là Triệu Đông Lâm về trước, sau khi anh vào nhà, nhìn xung quanh một lần, không thấy bóng dáng của Đổng Giai Tuệ trong sân lúc này mới vào phòng, chỉ thấy Đổng Giai Tuệ ngồi trên giường xếp quần áo, Anh Bảo ngồi trên ghế đang tự chơi.
"Anh về rồi à?"
Đổng Giai Tuệ sớm đã nghe tiếng chuông xe đạp, biết là Triệu Đông Lâm về, dù sao Triệu gia cũng chỉ có một chiếc xe đạp, trừ Triệu Đông Lâm cũng không có ai đi.
Cô một bên gấp quần áo, một bên quay đầu nhìn, vẻ mặt dịu dàng vui vẻ, để cho mùa đông trong lòng Triệu Đông Lâm giống như có áo bông ấm áp.
Anh cũng cười cười đáp lại Đổng Giai Tuệ, đưa tay ôm Anh Bảo vào lòng. "Anh Bảo, hôm nay ở nhà có ngoan không?"
Anh Bảo ôm cổ Triệu Đông Lâm cúi đầu, không nói lời nào, thật ra thì Đổng Giai Tuệ đã phát hiện, Anh Bảo không hề thân thuộc với Triệu Đông Lâm, cả Hắc Đản cũng vậy, dáng vẻ cũng có chút sợ anh, hay là do Triệu Đông Lâm mặc dù làm cha nhưng lại vắng mặt quá dài, nên bọn nhỏ đối với anh đều có chút xa lạ.
Đổng Giai Tuệ cười nói: "Anh Bảo rất ngoan, rất nghe lời, ngủ trưa dậy cũng không khóc, mới ăn hai miếng bánh bò."
Anh Bảo nhìn Đổng Giai Tuệ cười, trong nụ cười lại có chút ngượng ngùng.
Triệu Đông Lâm xoa đầu Anh Bảo, thở dài nói: "Em ở cùng với Anh Bảo hợp hơn anh rồi, mới có một ngày con bé đã thích em."
Từ sau khi xuất ngũ, anh muốn giành thời gian nhiều hơn cho con cái, ai ngờ công việc trong thôn cũng quá nhiều, không có bao nhiêu thời gian ở nhà, bình thường đều là mẹ hoặc em gái anh chăm sóc.
Về phần Hắc Đản, mỗi đêm đều ngủ cùng cậu bé, lúc ấy cảm thấy Hắc Đản cũng ổn, cũng hoạt bát hiểu chuyện, nhưng hai ngày qua có thể thấy, biểu hiện không hề như ý.
"Chắc là em có duyên với trẻ con, cháu gái ở nhà mẹ cũng rất thích em."
Triệu Đông Lâm cười cười, trẻ con là ngây thơ nhất, ai đối xử tốt với mình, thì nhất định cũng sẽ đối xử tốt với người đó, giống như Anh Bảo, ở nhà là thân thiết với mẹ anh và Mỹ Hương, bởi vì thời gian hai người chăm sóc cho cô bé nhiều, tốn nhiều sức lực, cho dù anh thân là cha, nhưng cũng không có nhiều thời gian ở bên, cũng không dễ dàng thân thiết với con gái.
Nhưng chỉ ở nhà với cô một ngày, đã lập tức thích cô, hay là bởi vì Đổng Giai Tuệ thật sự kiên nhẫn với trẻ con, là Anh Bảo cảm nhận được lòng tốt của Đổng Giai Tuệ, lúc này mới thật sự thích cô.
Ngày dần tối, người của Triệu gia cũng lục tục vê nhà, mấy ngày này công việc đồng áng, cố gắng trồng lúa mạch trước mùa đông, phải nhanh chóng cày đất mới được.
Đội sản xuất cũng chỉ có hai con trâu cùng với một cái máy cày, bởi vì phần lớn đất đều phải dựa nhiều vào sức người để hoàn thành.
Theo lý mà nói thì khoảng thời gian này Triệu Đông Lâm cũng rất bận rộn, phải đi xem xét tình hình làm việc của các đội trong thôn, thường thì, anh đều là trời tối đen mới trở về, sau khi kết hôn cũng học được cách về đúng giờ, người của ủy ban thôn cười nhạo nói, người có vợ quả nhiên thay đổi, cũng biết quay về giống như mũi tên.
Đổng Giai Tuệ làm cơm tối được cả nhà công nhận, bánh bò nhìn như đơn giản, nhưng làm lại không hề đơn giản, làm thế nào để mềm xốp, cũng không đơn giản là chỉ cầm rồi nặn như vậy.
Đàn ông khá tốt, no bụng là được, còn phụ nữ thích mùi vị ngọt ngào mềm mại, một bữa ăn như vậy ai nấy cũng đều vui vẻ.
Làm đồng một ngày mệt mỏi trở về, có thể ăn một bữa cơm tối ngon miệng như vậy, Trương Xảo Nhi rất hài lòng.
Sau buổi cơm tối, làm xong một vài việc linh tinh sau nhà, Đổng Giai Tuệ vốn là phải dỗ Anh Bảo ngủ chung, dù sao cũng đã chăm sóc cô bé một ngày.
"Mấy đứa vẫn là tân hôn, đừng quá tập chung vào việc chăm sóc con cái."
Mang theo trẻ con thì làm sao mà vun đắp tình cảm? Không thấy người đàn ông ấy đang bày ra vẻ mặt sốt ruột sao?
Triệu Mỹ Hương nhận lấy Anh Bảo trong tay Đổng Giai Tuệ, làm Đổng Giai Tuệ mặt đỏ rần rần, mẹ chồng cũng là vì 'lo nghĩ” cho cô, cũng đặc biệt để thế giới riêng cho hai người, nào ngờ khiến cô bây giờ không biết đối mặt với Triệu Đông Lâm như thế nào.