Chương 89: Về Nhà Mẹ Đẻ (2)
Chương 89: Về Nhà Mẹ Đẻ (2)Chương 89: Về Nhà Mẹ Đẻ (2)
Nói xong, Triệu Đông Lâm nhỏ giọng hỏi lại một lần nữa/Vậy cuối cùng con có muốn đi không?"
Hắc Đản lắc đầu, trong hốc mắt lại tích đầy nước mắt.
Triệu Đông Lâm gật đầu, tiếp tục kiên nhẫn nói, Tại sao? Nói cho cha biết lý do, nếu như lý do này có thể thuyết phục được cha vậy thì cha sẽ tôn trọng ý kiến của con."
Hắc Đản tiếp tục im lặng không nói lời nào, Triệu Đông Lâm cũng không sốt ruột, liền ngồi ở trên ghế chờ cậu bé mở miệng.
Một đại đội nhiều binh lính như vậy anh còn có thể chỉnh đốn được, không có lý nào lại không chỉnh đốn được con trai mình.
Sau hai ba phút im lặng, Hắc Đản cuối cùng cũng mở miệng nói.
"Thím nói, nếu con nhận mẹ mới, thì mẹ con sẽ không bao giờ trở về nữa."
Trong giọng nói của Hắc Đản mang theo một chút nức nở, sau khi nói xong thì chảy nước mắt, đứng khóc thút tha thút thít.
Triệu Đông Lâm võ nhẹ lên lưng của Hắc Đản, trong lòng cũng cảm thấy rất khó chịu.
“Thím nào nói những lời này?”
Hắc Đản vừa ợ vừa nói: "Hai, hai, thím Hai."
Người mà Hắc Đản gọi là thím Hai chỉ có Trịnh Nguyệt Phân, nghe đến đây còn có chuyện của em dâu, Triệu Đông Lâm liên nhíu mày.
"Hắc Đản, mẹ con mãi mãi là mẹ con, nhưng bây giờ mẹ con và cha đã tách nhau ra, trở về nơi quen thuộc của mẹ con, mẹ mới là vợ của cha, cô ấy sẽ thay thế mẹ chăm sóc con, cô ấy giặt quần áo cho con, làm đồ ăn ngon cho con, chăm lo cho cuộc sống của con, con không thể dùng cái thái độ như vậy để đối xử với mẹ, con chắc hẳn đã học được cách tôn trọng và biết ơn cô ấy."
Triệu Đông Lâm cũng do dự không biết lý do vì sao anh lại không muốn nói quá nhiều vê sự phản bội và vứt bỏ của Uông Mai, anh chỉ không muốn trong lòng con trai mình tràn đầy thù hận.
"Mẹ con không cần con" Lời nói như vậy mà nói với một đứa trẻ là vô cùng tàn nhẫn.
Khoảng mười phút sau, khi Triệu Đông Lâm mang Hắc Đản đang khóc thít tha thút thít ra ngoài, Đổng Giai Tuệ đã thay xong quần áo cho Anh Bảo.
"Đi rồi sao?"
"ừ"
"Hắc Đản cũng thay quân áo đi, chúng ta đi thăm người thân, phải mặc sạch sẽ chỉnh tê."
Gả chồng rồi về nhà mẹ coi như đi thăm người thân, Giai Tuệ thay quần áo mới cho Hắc Đản xong, một nhà bốn người liền đi về phía thôn Đại Vũ.
"Hôm nay tôi nhìn thấy chị dâu của cô, mang theo mấy đứa nhỏ cùng nhau về nhà mẹ đẻ?"
Lúc bắt đầu làm việc Trương Ngọc Lan và Trịnh Nguyệt Phân buồn phiền nói chuyện với nhau.
"Ừ"
"Tôi thấy bọn họ mang theo rất nhiều thứ, ở bên trên đầu rồng treo một con gà, còn treo một cái giỏ thức ăn, bên trong bỏ đầy ắp đồ, hình như thấy có cả thịt, còn có bánh kếp."
Chỉ là nhìn sơ qua, Trương Ngọc Lan còn nhìn thấy rõ ràng như vậy, nếu Đổng Giai Tuệ mà nghe được chắc phải khâm phục Trương Ngọc Lan đến chết. Khi nhắc đến chuyện này, Trịnh Nguyệt Phân vô cùng tức giận, buổi sáng hôm nay cô ta nhìn mẹ chồng chuẩn bị lễ lại mặt cho chị dâu mới đã cảm thấy không hài lòng, lúc trước cô ta gả cho Đông Hà khi làm lễ lại mặt, mẹ chồng cũng không chuẩn bị cho cô ta nhiều lễ vật như vậy, cùng lắm chỉ có trứng gà và thịt mà thôi.
Cô ta nói đùa với mẹ chồng hai câu, vậy mà mẹ chồng lại nói, mẹ đẻ cho chị dâu con một chiếc máy may làm của hồi môn, cho nên quà đáp lễ cũng phải dày công chuẩn bị hơn.
Một câu nói khiến chặn họng Trịnh Nguyệt Phân.
Như vậy là có ý gì, trách nhà mẹ đẻ cô ta lúc trước không có có máy may sao?
Chuyện này trong lòng tức thì tức, nhưng Trịnh Nguyệt Phân cũng biết không nên làm lớn chuyện, giống như mẹ chồng nói, của hồi môn của chị dâu mới nhiều hơn so với của hồi môn của mình, không chỉ có máy may, mà còn có một cái giường, mấy cái chăn nệm, tiền và lễ vật đám hỏi của nhà họ Triệu cũng mang về, ban đầu khi cô ta và Đông Hà kết hôn, nhà mẹ đẻ không những không chuẩn bị của hồi môn, mà đến tiền và lễ vật đám hỏi cũng không cho cô ta, đều giữ lại cho em trai khi nào lấy vợ thì dùng.
Trương Ngọc Lan nhìn Trịnh Nguyệt Phân không vui nhưng cũng không nói lời nào, trong lòng cảm thấy kinh ngạc sao hôm nay cô ta lại có thể bình tĩnh như vậy, châm thêm một mồi lửa nữa: '"À, đúng rồi, còn có chuyện không biết cô có biết không.”
"Chuyện gì thế?"
"Mẹ chồng cô tìm đội trưởng, để đội trưởng sắp xếp cho chị dâu cô một công việc nhẹ nhàng, nói chị dâu cô thân thể yếu đuối, yếu ớt, chỉ có thể làm công việc tỉ mỉ để sống, việc đồng áng không làm được, cái này được không, đội trưởng sắp xếp cho chị dâu cô đi làm người trông coi kho hàng."
Trương Ngọc Lan nói xong, Trịnh Nguyệt Phân cũng bùng nổ, lần này là thực sự tức giận. Cùng là con dâu, mẹ chồng lại lại đối xử không giống nhau, cô ta vào cửa sớm hơn Đổng Giai Tuệ, còn sinh cháu trai mập mạp cho nhà họ Triệu, Đổng Giai Tuệ cũng chỉ là người vợ thứ hai mới về nhà chồng, vậy mà mẹ chồng lại đối xử với cô tốt như vậy!