[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 93 - Chương 93: Xào Xáo (2)

Chương 93: Xào Xáo (2) Chương 93: Xào Xáo (2)Chương 93: Xào Xáo (2)

Nói xong bà liên đưa tách trà cho Đổng Giai Tuệ, mím môi cười đi ra cửa

"Đều là tại anh, bị mẹ em nhìn thấy rồi, còn tưởng rằng hai chúng ta đã làm gì sai."

"Làm gì? Hai vợ chông một chỗ làm gì cũng không phải là không bình thường mà."

"Em thấy anh uống say nói lung tung rồi, nói cũng không sợ ngượng nữa."

Ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng cô vẫn bưng tách trà tới, đút cho anh uống nửa chén trà.

*x**

Buổi trưa Trịnh Nguyệt Phân từ ngoài ruộng trở vê mang theo sự tức giận, gân đây để chuẩn bị lúa mì mùa đông sớm nhất có thể, nhiệm vụ của đội rất nặng nề, khối lượng công việc gấp đôi so với bình thường, lúc đầu người cảm thấy rất mệt mỏi, sau đó nghĩ tới chị dâu không phải chịu khổ như này, về sau chỉ cần ngồi trong kho hàng làm người giữ kho hàng, không phải phơi gió phơi nắng giống như cô ta.

Sau khi trở về, cảm xúc của Trịnh Nguyệt Phân không tốt, Trương Xảo Nhi và Triệu Mỹ Hương đều đã nhìn ra, hai mẹ con mặt mũi tràn đầy nghi hoặc liếc nhau một cái.

"Làm sao vậy, vừa trở vê mặt mày liền ủ rũ?"

"Con không biết, có phải là cãi nhau với anh Hai không?"

Dù sao hai người này vẫn hay cãi nhau, đằng trước nhao nhao đằng sau rất nhanh lại làm hòa, đây là tiêu chuẩn đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa.

Lúc ăn cơm hai mẹ con rốt cuộc cũng biết nguyên nhân khiến Trịnh Nguyệt Phân không vui. "Mẹ, nghe nói mẹ tìm đội trưởng, để cho anh ta sắp xếp cho chị dâu một công việc thoải mái nhàn tản, sau này chị dâu không cần phải làm ruộng, mà trở thành người giữ kho bên trong nhà kho của chúng ta?"

Trịnh Nguyệt Phân vừa nói xong, ánh mắt cả nhà đều tập trung trên người của Trương Xảo Nhi, chuyện này bà ấy làm không hề nói với bất kỳ người nào trong nhà, bao gồm người trong cuộc là Đổng Giai Tuệ.

con dâu thứ hai biết chuyện này khiến Trương Xảo Nhi hơi ngạc nhiên, không ngờ cô ta lại biết chuyện này nhanh vậy, vốn dĩ định chờ con trai cả trở về nhà rồi mới nói.

"Đúng vậy, sao thế?"

Trương Xảo Nhi trực tiếp thừa nhận, chưa kể bà ấy không cảm thấy có vấn đề gì với việc này, cho dù có vấn đề gì thật, thì bị con dâu thứ Hai hỏi như vậy, lại còn là giọng điệu chất vấn, bà ấy đã cảm thấy không vui rồi.

Mà Trịnh Nguyệt Phân khi nghe mẹ chồng thẳng thắn thừa nhận như vậy, nỗi ấm ức trong lòng của cô ta đã xông thẳng lên óc.

"Mẹ, tại sao mẹ có thể như vậy được chứ, không nói đến việc anh Cả kết hôn là kết hôn lần thứ hai cũng giống như kết hôn lần thứ nhất, cũng đừng nói đến việc lễ vật của chị dâu nhiều hơn so với con, còn nữa sau khi chị dâu mới vào cửa, mẹ cũng quá bất công, chị dâu nói cái gì cũng đúng, mẹ nhìn chỗ nào của chị ấy cũng thấy hài lòng, con gả tới nhà họ Triệu nhiều năm như vậy, còn sinh ra Thạch Đầu, cũng chưa thấy mẹ nói một câu tốt với con, cũng không thấy mẹ đau lòng vì con, không cho con làm ruộng ngày nào. Cùng là con dâu, mẹ đây cũng quá thiên vị rồi!"

Trịnh Nguyệt Phân nói xong lời cuối cùng thì giọng nói cũng đã nghẹn ngào, trên bàn cơm ngoại trừ Thạch Đầu, thì vẻ mặt của tất cả mọi người đều là không thể tin được.

Vẻ mặt của Triệu Đông Hà thì nôn nóng, Triệu Mỹ Hương thì quay đầu nhìn về phía mẹ của cô, Triệu Mãn Trụ lấy cây Lão Yên Can của mình từ bên hông ra, chỉ có Trương Xảo Nhi là người trong cuộc thì không hề nóng nảy, bình tĩnh nhìn Trịnh Nguyệt Phân.

"Em đang nói nhảm gì vậy? Mau nói xin lỗi mẹ đi"

Triệu Đông Hà vỗ bàn hét lên, bởi vì giọng nói quá lớn, không khiến Trình Nguyệt Phân giật mình, mà ngược lại làm Thạch Đầu khóc vì sợ hãi.

"Sao lại bảo em nói nhảm, có câu nào em nói không đúng sao? Đều là con dâu, tại sao chị dâu mới vào cửa là có thể được hưởng, còn em phải liều sống khổ sống sở?"

Thấy vợ không chỉ không nghĩ lại, mà càng nói lại càng quá đáng, Triệu Đông Hà liền giơ tay muốn đánh.

"Được rồi, cũng đừng ầm ï nữa."

Nói xong, Trương Xảo Nhi đầu tiên là nhìn về phía con trai Triệu Đông Hà: "Đông Hà, mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, cho dù vợ con có làm gì thiếu đòn thiếu giáo dục, thì con là một người đàn ông, cũng không thể đưa tay ra đánh một người phụ nữ.

Triệu Đông Hà liếc mắt nhìn Trịnh Nguyệt Phân, nghe lời mẹ không tiếp tục ra tay nữa.

Tiếp theo, Trương Xảo Nhi nhìn về phía Trịnh Nguyệt Phân, đối với người con dâu này, từ trước đến nay bà ấy không thể nói là hài lòng hay không hài lòng, nói Trịnh Nguyệt Phân không tốt, thật ra thì cô ta cũng không mắc phải sai lầm gì quá lớn, muốn nói Trịnh Nguyệt Phân tốt, thì lại hoàn toàn trái với lương tâm.

Bà ấy đã từng cảm thấy mình không may mắn khi có một con dâu như vậy, nhưng mà ngay từ đầu dù là Uông Mai hay Trịnh Nguyệt Phân cũng được, luôn có điểm khiến người khác một lời khó nói hết.
Bình Luận (0)
Comment