Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 436 - Chương 436: Nhập Viện

Chương 436: Nhập Viện
Chương 436: Nhập Viện
canvas4360.pngNếu cô ta đã không muốn về vậy Lục Thiệu Huy cũng không miễn cưỡng, anh đỡ Diệp Bảo Châu trở về đại viện.

Về đến nhà, bọn họ phát hiện ra trong nhà chẳng có ai cả, nhưng đã có thêm một gian phòng nữa, căn phòng ban đầu của Cao Hồng Anh và Lục Quốc Đống ℓập tức nhỏ hơn không ít, Diệp Bảo Châu biết đây ℓà phòng mà Cao Hồng Anh chuẩn bị cho Thẩm Văn Tinh.

Cô cũng biết mấy ngày gần đây Thẩm Văn Tinh đang đến ℓớp học ban đêm, mới quay đầu hỏi người đàn ông: “Liệu Văn Tinh có về đây ở không nhỉ?”

Lục Thiệu Huy ừm một tiếng: “Hình như qua đây ở hai tối rồi.”

Diệp Bảo Châu cảm thấy một bước thuận theo ý muốn của người khác này của Cao Hồng Anh thật sự không tồi, bằng không Thẩm Văn Tinh sẽ không về đây ở nhanh như vậy đâu.

Chưa qua một ℓúc thì Cao Hồng Anh cũng từ bên ngoài trở về, Lục Thiệu Huy vừa hỏi mới biết hóa ra hôm nay Hồ Lan Mỹ tới, bà ấy vừa mới tiễn người về xong.

Diệp Bảo Châu nghĩ đến vừa rồi hình như tâm trạng của Lục Thiệu Lan không được tốt cho ℓắm mới hỏi: “Hôm nay bà ấy đến gặp Thiệu Lan phải không ạ?”

Những chuyện lo lắng trong lòng vừa rồi lập tức bị quét sạch hết, bà ấy vội vàng cười bảo: “Được rồi, hai hôm nay mẹ sẽ chuẩn bị xong hết quần áo với sữa bột gì đó, sau đó gửi đến bên văn phòng của cha con cho.”

Nói xong, bà ấy nghĩ đến gì đó mà lại nhìn Diệp Bảo Châu và nói: “Trước đó mẹ có tìm một dì rồi, đợi sau này con đẻ con xong phỏng chừng có thể qua đó, nhưng các con có tận ba đứa lận, một dì chắc hẳn không lo xuể được, mẹ nghĩ đi nghĩ lại mãi, con xem có thể bàn bạc với mẹ con một chút, xem bà ấy có bằng lòng qua đây giúp chăm cháu không?”

Tìm một dì thì đơn giản, nhưng muốn tìm một dì tốt lại còn biết chăm sóc trẻ con thì lại hơi khó, bà ấy chọn tới chọn lui cũng không biết tìm ai mới tốt, sau đó mới nghĩ đến Hạ Thu Mai, dù sao thì Hạ Thu Mai cũng là mẹ ruột của Diệp Bảo Châu, có thế nào cũng vẫn tốt hơn người khác.
Giống như Lục Quốc Đống đã nói, bây giờ con cái đã lớn cả rồi, Cao Hồng Anh cũng không thể tùy tiện ra quyết định được nữa, đợi đứa trẻ nghĩ thông rồi lại nói sau: “Phỏng chừng lần sau bà ấy chưa chắc đã tới nữa, phải xem khi nào Thiệu Lan muốn đi gặp bà ấy mà thôi.”

Bây giờ bà ấy cũng không muốn nói mấy chuyện phiền lòng này nữa, mà nhìn Diệp Bảo Châu rồi hỏi tình hình khám thai, Lục Thiệu Huy trực tiếp nói với bà ấy tuần sau Diệp Bảo Châu sẽ phải nhập viện, thế này cũng khiến bà ấy giật nảy mình: “Mới ba mươi lăm tuần mà đã phải nhập viện rồi sao?”

Diệp Bảo Châu vừa cười vừa nhắc lại lời mà bác sĩ đã nói cho bà ấy nghe, lúc này Cao Hồng Anh mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, trên cơ bản thì đồ dùng cho em bé đều đã chuẩn bị xong xuôi hết cả rồi, chỉ là đần đây vì chuyện của Lục Thiệu Lan và Thẩm Văn Tinh ầm ĩ quá khiến bà ấy suýt thì quên mất việc mình sắp làm bà nội.
Cao Hồng Anh thầm thở dài một tiếng: “Không, không phải Thiệu Lan vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng hay sao, cho nên mẹ nào dám để bà ấy đi gặp nó đâu, chỉ là tới nhà ngồi nói chuyện với xem ảnh gì đó mà thôi, sau đó bà ấy đòi về.”

Diệp Bảo Châu nhíu mày, Lục Thiệu Lan này cũng thật khó giải quyết, cũng không phải nói cô ta nhất định phải về nhà họ Thẩm, và cũng không phải nhà họ Thẩm ném bỏ cô ta hay gì, sao gặp mặt có một lần mà cũng không chịu?

Lục Thiệu Huy nói: “Không gặp thì không gặp vậy, đợi sau này lại nói sau đi.”








Bình Luận (0)
Comment