"Thầy Lỗ, đám heo sống kia tới rồi."
Vừa nghe lời này, thầy Lỗ lập tức giao bếp lò cho học trò nhỏ, quay đầu nói chuyện cùng Thẩm Mỹ Vân: "Nhanh như vậy?"
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng.
"Em có một ý tưởng thầy nghe một chút"
Thầy Lỗ: "Em nói đi."
"Bắt đầu từ bây giờ công bố ra bên ngoài, khoảng sáu giờ rưỡi quán ăn nhà họ Lỗ chúng ta bắt đầu chào hàng thịt heo, mỗi một vị khách đến ăn cơm nhà họ Lỗ, đều có thể mua năm cân thịt heo."
Cô vừa dứt lời, thầy Lỗ ánh mắt sáng lên: "Cái này tốt. Thế nhưng mỗi người mua năm cân, có thể nhiều hơn hay không?"
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: "Lần này có năm mươi tám con heo được đưa tới, mấy ngày nay bán hết là đủ rồi. Hơn nữa tất cả mọi người đều muốn mua nhiều thịt một chút, đêm ba mươi ăn, cho nên năm cân không nhiều lắm."
Thầy Lỗ: "Vậy được, nghe lời em."
Thẩm Mỹ Vân: "Em đi ra ngoài sắp xếp, khoảng sáu giờ rưỡi, rm sẽ cho người đưa giết heo xong lại đây, thầy ở bên này nghĩ biện pháp bày một sạp thịt heo ra cửa, ở chỗ dễ thấy nhất. Ngay tại cửa là được rồi, sau đó hiện tại em đi ra ngoài bảo Chí Phương đi thông báo."
Lúc này đầu óc Thẩm Mỹ Vân xoay chuyển rất nhanh: "Tốt nhất là dùng loa phát đi phát lại, để tất cả khách hàng của quán ăn nhà họ Lỗ đều biết."
Đây là phúc lợi bọn họ cho khách hàng quán ăn nhà họ Lỗ.
Thầy Lỗ gật đầu: "Những thứ này em tinh thông hơn thầy, em xem rồi làm cho tốt là được rồi."
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Thầy Lỗ, giúp em chuẩn bị một cái nồi và thức ăn, em đóng gói qua cho các tài xế trong đoàn xe ăn. Phân lượng đủ một chút, món chính là cơm cùng mì, thầy xem đủ là được."
Thầy Lỗ gật đầu: "Cái này giao cho thầy."
Sau khi Thẩm Mỹ Vân gật đầu đi ra ngoài, tìm được Tào Chí Phương cầm một cái loa, đầu tiên là hô một lần: "Chào các vị khách hàng, vì hồi báo mọi người luôn ủng hộ quán ăn nhà họ Lỗ chúng tôi, quán ăn nhà họ Lỗ chúng tôi hiện tại đưa ra một phúc lợi, tất cả khách hàng đến quán ăn nhà họ Lỗ ăn cơm, có thể dựa vào thực đơn thu nhập, đến quán ăn nhà họ Lỗ chúng tôi mua năm cân thịt heo."
Cô vừa dứt lời, hiện trường lập tức nổ tung.
"Quán ăn nhà họ Lỗ các cô có thể mua được thịt heo tươi không?", ngay cả gia vị đáy nồi cùng với nguyên liệu nấu ăn, ít nhất cũng hơn hai mươi cân.
Thẩm Mỹ Vân chia làm hai cái túi, lúc này mới rời đi, đi nhờ xe đến kho hàng của Tuyên Võ.
Lúc cô đi, bên này đã bận rộn khí thế ngất trời, trong sân heo éc éc kêu đáng thương, cô do dự một chút, rốt cuộc là không có đi vào.
Ở bên ngoài hô một tiếng: "Quý Trường Tranh."
Quý Trường Tranh vốn không nghe thấy, anh đang giúp trói heo, nhưng lại cảm thấy hình như là Mỹ Vân đang gọi anh, anh suy tư một chút: "Mang con heo này ra ngoài, tôi ra ngoài xem một chút."
Lý Đại Hà còn chuẩn bị nói tại sao lúc này lại đi ra ngoài.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt Quý Trường Tranh kiên trì, lúc này mới nuốt lời trở lại.
Sau đó, Quý Trường Tranh vứt bỏ công việc trong tay, quay đầu đi ra ngoài nhìn, quả nhiên nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân ở cửa.
"Mỹ Vân, anh biết anh không nghe lầm."
Quý Trường Tranh sải bước đi tới.
Thẩm Mỹ Vân đưa nguyên liệu nấu ăn cho anh: "Bên trong thế nào rồi?"
Quý Trường Tranh : "Ấn hai con heo giết cùng lúc, lúc này thầy Ngô đang đổ máu heo, thanh lý nội tạng, chờ làm xong là có thể lôi đi.
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy cũng nhanh lắm. Vậy em cùng đi vào?"
Quý Trường Tranh : "Chúng ta có thể ra phía sau, giết heo ở phía trước." Còn có hai con heo, hôm nay dự định một hơi giết năm con, chỉ là tốc độ đổ máu heo có chút chậm.
Nghe nói tạm thời không giết heo nữa, Thẩm Mỹ Vân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đi theo vào.