Bên trong cũng xác thực nhiều máu tanh , màu đỏ máu bắn tung tóe đầy đất, Thẩm Mỹ Vân nhảy chân đi đến bên trong.
Cô một cái nồi đi ra: "Chúng ta nấu lẩu ăn."
Cô vừa dứt lời, sở trưởng lập tức vui vẻ, nấu cơm chính là sở trường đặc biệt của anh ta, anh ta thuận thế tiếp nhận nguyên liệu nấu ăn, nhìn thoáng qua, nhất thời hít sâu: "Đây là bỏ vốn gốc, mời chúng tôi ăn bữa tiệc lớn?"
Bên trong có thịt heo, thịt gà, thịt bò, thậm chí còn có một túi trứng cút lớn, cùng với một túi tiết vịt, khoai sọ.
Về phần rau xanh , cải trắng củ cải khoai tây, bỏ vào một túi lớn.
Thậm chí, còn có cả một con vịt quay được bọc lại bằng giấy dầu!
Chỉ cần ngửi mùi, sở trưởng có thể ngửi ra.
Thẩm Mỹ Vân: "Mọi người vất vả rồi, đương nhiên phải ăn chút gì ngon."
Hơn hai mươi giờ lái xe, cũng không phải nói đùa.
Sở trưởng vỗ vỗ bả vai Thẩm Mỹ Vân: "Đủ ý tứ."
Cái vỗ này, Quý Trường Tranh lạnh lùng nhìn qua, thuận thế dắt Thẩm Mỹ Vân vào trong lòng: "Nói thì nói, đừng động tay động chân."
Sở trưởng: "..."
Anh ta tức giận: "Quý Trường Tranh , cậu từng thấy có người động thủ động chân với anh em chưa?"
Đây không phải là loạn luân sao?!
Câu sau đó quá đáng, sở trưởng cũng không dám nói trước mặt Quý Trường Tranh , hai người làm việc nhiều năm, anh ta thật sự hiểu rõ tính cách của Quý Trường Tranh .
Quý Trường Tranh nhìn anh ta một cái.
Vẫn là Thẩm Mỹ Vân hòa giải ở giữa: "Ăn cơm ăn cơm, tôi mang nước hầm từ nhà họ Lỗ tới, còn mang theo vịt quay, các anh cũng nếm thử món đặc sắc của Bắc Kinh đi."
Không khí lần này xem như hòa hoãn vài phần.
Thẩm Mỹ Vân mang đồ ăn phong phú, trực tiếp dùng để cho bọn họ đốt củi lửa lên, nấu sôi nước trong nồi rồi bỏ thức ăn vào bên trong.
Trước đó, ăn chút khai vị vịt quay.
Sở trưởng há to miệng ăn vịt quay giòn, thỏa mãn híp mắt: "Đã nhiều năm không ăn vịt quay Bắc Kinh rồi."
Vẫn là lúc trước khi Mỹ Vân ơ trú đội Mạc Hà, mỗi lần từ Bắc Kinh về Mạc Hà, sẽ mang theo một ít vịt quay, ngay cả những người ở cùng một gia thuộc viện như bọn họ, cũng được thơm lây theo.
Thẩm Mỹ Vân: "Sau này cơ hội còn nhiều, thường xuyên tới Bắc Kinh đi?"
Cô lại dùng giấy dầu cuốn mấy con vịt quay, thuận thế đặt lên đĩa, để cho bọn họ cầm ăn. Quý Trường Tranh thấy một màn như vậy, rất tự giác tiếp nhận công việc của Thẩm Mỹ Vân.
Sở trưởng không nhịn được chậc chậc hai tiếng: "Quý Trường Tranh cậu cũng vậy, cậu và Mỹ Vân kết hôn đã nhiều năm như vậy, sao còn giống vợ chồng son mới cưới, như keo như sơn?"
Nếu như anh ta nhớ không lầm, hai người này đã kết hôn mười năm rồi đó chứ?
Lại nhìn gia thuộc viện của bọn họ, ai kết hôn mười năm, có ai không phải trình độ chuyển tình yêu thành trách nhiệm?
Quý Trường Tranh cuộn một con vịt quay lớn, nhét vào miệng Sở trưởng: "Ăn cũng không bịt được miệng anh ."
Sở trưởng cười ha ha, lòng chua xót: "Thấy tình cảm của hai người tốt, tôi thật sự cảm thấy vui vẻ thay. Từ sau khi hai người rời khỏi gia thuộc viện, gia thuộc viện chúng ta đã lâu không náo nhiệt như vậy. Lần này cắt giảm biên chế lại càng đau gân động cốt, gia thuộc viện thoáng cái trống không hơn phân nửa, những người quen thuộc đều đi rồi."
Quý Trường Tranh , Chu tham mưu, lão Lý, lão Tiếu, đi sạch sẽ.
Quý Trường Tranh nghe nói như thế, anh trầm mặc xuống: "Anh có tính toán gì?"
Trăm vạn đại giải trừ quân bị không phải nói đùa, thông báo này đã chính thức đưa xuống, về sau còn có thể tiếp tục.
Sở trưởng gắp một đũa thức ăn, nghe được Quý Trường Tranh hỏi, đôi đũa của anh ta dừng lại: "Mỹ Vân, nếu sau này tôi không đi làm, đến nương tựa chỗ cô được không?"
Thẩm Mỹ Vân đang ăn rau xanh , nghe vậy, cô buông đũa xuống: "Tôi đương nhiên là nguyện ý, anh biết sự nghiệp của tôi đang phát triển, cực kỳ thiếu nhân tài. Thế nhưng, sở trưởng dựa theo cấp bậc này của anh nếu xuất ngũ, đơn vị sẽ sắp xế cho anh công việc mới rất tốt chứ nhì?"