Chương 431: Mơ Mộng Hão Huyền 2
Chương 431: Mơ Mộng Hão Huyền 2
Chương 431: Mơ Mộng Hão Huyền 2
Tuy rằng Hoàng Bình Bình tò mò nhưng cô ấy mang thai nên cũng không tiện đi xem náo nhiệt, cô ấy bèn đẩy Lý Nguyên đi xem.
Mẹ Hoàng trừng mắt lườm cô ấy một cái: "Cũng sắp làm mẹ trẻ con rồi mà sao vẫn không đàng hoàng vậy? Lý Nguyên không quen biết trong người thôn, bảo thằng bé đi xem cái gì?"
Cuối cùng bà ấy vẫn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của con gái, đích thân đi ra ngoài nhìn xem.
Một lát sau, mẹ Hoàng đã trở lại, vẻ mặt hơi kỳ lạ, nói: "Là Vu Hiểu Lan lại gây sự. Lần này gây sự với ông cả Cố to lắm. Mặt của ông cả Cố cũng bị bà ta cào rách."
"Bà ta gây sự chuyện gì?" Hoàng Bình Bình tỏ vẻ chán ghét hỏi.
Tuy rằng mẹ kế trong thiên hạ chưa chắc đều không tốt nhưng cái người mẹ kế Vu Hiểu Lan này chính là mẹ kế ác độc điển hình, khiến cô ấy rất ghét.
Mẹ Hoàng châm chọc nói: "Có thể vì cái gì được nữa? Không phải Gia Gia muốn kết hôn à? Bà ta muốn đến quân đội tham gia hôn lễ đấy nhưng ông cả Cố không chịu đi."
Hoàng Bình Bình ngây người.
Lượng tin tức trong câu nói này thật lớn mà.
"Vì sao bác cả Cố lại không đi? Vì sao Vu Hiểu Lan lại gây sự muốn đi? Không phải bà ta không thích hai anh em Gia Gia sao? Con tưởng là, Gia Gia gả được chỗ tốt như thế thì chắc chắn bà ta rất khó chịu, chỉ ước gì cách em ấy càng xa càng tốt mới đúng chứ."
Loại người như Vu Hiểu Lan này là điển hình của loại người không thể nhìn thấy người khác sống yên ổn. Một khi người khác tốt hơn bà ta nhiều thì bà ta sẽ khó chịu. Đặc biệt là hai anh em Cố Di Gia, Vu Hiểu Lan lại càng căm thù hơn. Bởi vì mối quan hệ của bà ta là mẹ kế nên theo bản năng coi đứa bé do vợ cả trước sinh trở thành kẻ địch. Bà ta cảm thấy bọn họ sẽ đoạt hết tài sản của hai đứa con của bà ta nên phải canh phòng nghiêm ngặt.
Bây giờ cuộc sống của hai anh em Cố Minh Thành cũng rất tốt. Trong lòng Vu Hiểu Lan thấy khó chịu là chuyện bình thường. May mà mọi người ở xa, nếu không còn không biết bà ta sẽ có bao nhiêu khó chịu nữa, sẽ gây sự thành cái dạng gì nữa.
Mẹ Hoàng nói: "Còn vì gì được nữa? Không phải bởi vì Cố Minh Nguyệt vẫn chưa có đối tượng à? Bà ta thấy Gia Gia được gả tốt nên đương nhiên muốn đưa Cố Minh Nguyệt đến quân đội để Cố Minh Thành giới thiệu cho Cố Minh Nguyệt một đối tượng. Muốn đó là người trẻ tuổi, muốn làm đoàn trưởng, còn muốn là người ở khu tập thể thủ đô..."
Hoàng Bình Bình nghe được thì giật mình sửng sốt.
Cô ấy cảm thấy, chẳng qua mình mới rời thôn có mấy tháng, sao tư tưởng người trong thôn lại thay đổi lớn như vậy?
Rốt cuộc là kiểu yêu cầu gì vậy? Sao Vu Hiểu Lan không lên trời luôn đi?
"Bây giờ trong thôn không có ai cười nhạo bà ta à? Đúng là mơ mộng hão huyền." Mẹ Hoàng cũng cạn lời mà nói: "Ban đầu ông cả Cố biết được Gia Gia muốn kết hôn, hơn nữa con rể còn ưu tú như thế nên ông ấy vui mừng không thôi, thường xuyên tìm người trong thôn nói chuyện. Còn nói đến lúc đó nhất định phải đi tham gia hôn lễ, kết quả Vu Hiểu Lan gây sự một trận như vậy, ông ấy lập tức nói không đi..."
Hoàng Bình Bình gần như không nói nên lời: "Vu Hiểu Lan ngu đến vậy sao? Còn gây sự ầm ĩ lên vậy hả?"
Nếu cô ấy là Vu Hiểu Lan thì dù có ý định gì thì cũng phải bày ra vẻ ăn năn hối lỗi trước, sau đó vui vẻ mà thu dọn đồ đạc, đưa theo con cái đi cùng ông cả Cố đến quân đội rồi lại nói.
Chờ tới quân đội rồi, có bị lộ ý định trong lòng thì đến lúc đó muốn đuổi người cũng không đuổi được nữa.
Tuy nhiên Vu Hiểu Lan ngu chút cũng được, như vậy sẽ không gây trở ngại đến hai anh em Cố Minh Thành. Cô ấy cũng không muốn hai người Cố Minh Thành bị Vu Hiểu Lan bám lấy.
Mẹ Hoàng nói: "Bà ta không làm ầm ĩ, mà là khi bà ta lén lút nói điều này với hai đứa con thì không cẩn thận bị ông cả Cố nghe được."
Vu Hiểu Lan cũng không ngu đến mức ấy, đương nhiên sẽ không gây ầm ĩ khắp nơi.
Ai biết được khi bà ta nói chuyện với con trai là đến quân đội để tìm người yêu cho Cố Minh Nguyệt thì đúng lúc ông cả Cố vừa trở về, đúng lúc nghe được.
Trước kia ông cả Cố bị mỡ heo che mắt, vì con trai út mà mặc kệ Vu Hiểu Lan tra tấn con gái nhỏ. Chưa nói đến việc suýt chút nữa hại chết cô, lại còn làm thân thể cô bị bệnh tật. Từ lâu, ở trong lòng ông ấy đã hối hận. Tuy rằng ông ấy chưa ly hôn với Vu Hiểu Lan nhưng thật ra trong lòng cũng đã hiểu. Vu Hiểu Lan là mẹ kế, tốt nhất không nên ở chung với hai đứa con vợ trước, cách nhà xa xa một chút, sống yên ổn với nhau.
Cho nên lúc biết được Vu Hiểu Lan có loại suy nghĩ này, đương nhiên ông ấy sẽ không cho phép bà ta đến quân đội.
Bởi vì ông cả Cố từ chối đến quân đội nên Vu Hiểu Lan phải gây sự lên.
Bà ta còn đang ngóng trông đưa con gái đến quân đội tìm đối tượng đấy. Nếu không đi thì con gái bà ta làm sao tìm được một đối tượng còn tốt hơn đoàn trưởng Phong cơ chứ?
Vì việc này, gần đây ngày nào Vu Hiểu Lan cũng làm loạn, khiến cho mọi người trong thôn đều biết.