Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1019

Chương 1019 - Chương 1019 -

Hoạt động mua sắm đủ một đồng sẽ được tặng tranh giấy ở thị trấn nhỏ của chúng ta đã đạt được hiệu quả mạnh mẽ như vậy, nếu hợp tác xã cung ứng tiếp thị ở trên huyện hoặc trên tỉnh cũng áp dụng phương pháp này chẳng phải lượng khách hàng sẽ càng nhiều hơn hay sao? Nếu cậu có thời gian, tôi có thể đề cử cậu với hợp tác xã cung ứng tiếp thị ở trên huyện và trên tỉnh để cậu thực hiện hoạt động này, đến lúc đó chắc chắc các vị lãnh đạo sẽ trích phần trăm cho cậu."

Tiêu Tuấn cười nói: "Tranh giấy trang trí cửa sổ rất dễ bị bắt chước, e rằng cháu còn chưa bàn bạc xong với bọn họ thì ở đó đã xuất hiện những mẫu tranh giấy đa dạng rồi."

Mọi người đều không thể phủ nhận khả năng bắt chước của người Hạ Hoa rất mạnh.

Trưởng ban sửng sốt, anh ta gãi đầu và cười nói: "Chắc chắn con đường tương lại của tiểu đồng chí rất tươi sáng, ngay cả người lớn cũng không thể nhìn xa trông rộng bằng cậu."

Làm gì có ai chịu nổi hấp dẫn của tiền tài chứ?

Kế toán cẩn thận thống kê sổ sách ngày hôm nay từ đầu đến cuối thì ngạc nhiên: "Trưởng bạn, anh xem này, tổng cộng ba trăm mười sáu đồng lẻ chín xu bốn hào, số tiền này xấp xỉ với doanh thu bán hàng của chúng ta trong hai ngày Tết!"

Quản lý nhập lấy sổ sách, cẩn thận xem xét, trong lúc đó anh ta còn không kiềm lòng được mà ngước nhìn Tiêu Tuấn vài lần.

Quan niệm chỉ tiêu của người dân ở thị trấn nhỏ khá bảo thủ, rất ít người mua hàng xa xỉ, trừ khi trong gia đình có người sắp kết hôn hoặc sinh con. Về cơ bản, khách hàng chỉ chọn mua đồ dùng hàng ngày và hàng hóa cần dùng trong dịp Tết.

Trung bình mỗi hộ gia đinh chỉ bỏ ra ba đồng, thậm chí có rất nhiều gia đình chỉ chi ra hai đồng để mua sắm, suy cho cùng thì giá cả hàng hoá trong dịp Tết rất đắt.

Hôm nay là lần đầu tiên bọn họ đón được một trăm năm mươi đến một trăm sáu mươi lượt khách từ khi hợp tác xã cung ứng tiếp thị được thành lập, tất cả đều là công lao của chàng trai trẻ trước mắt.

"Trong kho hàng còn bao nhiêu giấy đỏ?" Trưởng ban gọi quản lý kho hàng đến hỏi.

"Thưa trưởng ban, lần này chúng ta nhập vào tổng cộng năm trăm tờ nhưng lúc trước đã sử dụng vài chục tờ nên bây giờ còn chỉ còn lại hơn bốn trăm tờ."

"Được rồi, đồng chí Tiêu Tuấn, tôi sẽ tặng tất cả giấy đỏ còn lại trong kho cho cậu xem như tiền công." Trưởng ban mỉm cười, nhờ nhân viên quản lý kho hàng lấy đồ ra, anh ta còn tự bỏ tiền túi mua cho cậu bé một cây kéo mới.

"Đây là những thứ cậu đáng được nhận." Thấy Tiêu Tuấn muốn trả lại kéo, trưởng ban vội nói: "Hiện tại chế độ khen thưởng của hợp tác xã cung ứng tiếp thị dành cho người bán hàng tăng hơn trước nhiều, hôm nay cậu giúp chúng tôi bán được nhiều hàng như vậy cũng đồng nghĩa giúp đám công nhân chúng tôi kiếm được tiền. Chỉ là một cây kéo mà thôi, nhân viên chúng tôi mua hàng sẽ được tính theo giá nội bộ nên không tốn bao nhiêu tiền, nếu đã tặng cậu thì cậu cứ cầm lấy đi, như vậy tôi mới dám bàn chuyện hợp tác tiếp theo."

Tiêu Tuấn gật đầu, sau khi cảm ơn xong, cậu bé cất cây kéo vào túi xách.

Trưởng ban ngẫm nghĩ rồi nói: "Đồng chí Tiêu Tuấn, có phải cậu định mang tranh dán trang trí cửa sổ mà mình cắt được ra chợ bán hay không?"

"Đúng vậy, Hai ngày nữa ở thôn chúng tôi sẽ có buổi họp chợ, cháu dự định làm thêm giờ để cắt tranh giấy trang trí cửa sổ mang đi bán." Tiêu Tuấn gật đầu.

"Đồng chí Tiêu Tuấn, chân váy mà cậu cắt ra rất đẹp, nhưng người trung thương thường thích mua giấy đỏ nhờ người quen cắt. Hôm nay việc buôn bán của hợp tác xã cung ứng tiếp thị sung túc như vậy là do tranh giấy trang trí cửa sổ là hàng được tặng, nhưng nếu cậu mang ra ngoài bán, chưa chắc trong thời gian ba ngày đã bán được một trăm tám mươi cặp."

Bình Luận (0)
Comment