Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1113

Chương 1113 - Chương 1113 -

Trên mặt Địch Quốc Lương tràn đầy lo lắng xen lẫn tức giận, diễn giống như thật, khiến mọi người nghĩ đến mẹ Trọng. Quả nhiên, không hổ là con trai của diễn viên xuất sắc, nếu không phải đang phát sóng trực tiếp mọi người không có ai ra khỏi đây, thì thật đúng là đã bị câu ta lừa rồi.

"Sao con không thể có nhiều như vậy? Lúc mới vào trường con đứng cuối lớp, sau đó quyết tâm lọt vào top 100. Nhiều bạn học khác không tin thế nên người đứng đầu lớp cá cược với con nói là nếu con có thể lọt vào top 100 thì cô ấy sẽ cho con 130 đồng! Chưa kể con còn thăng hơn 740 bậc, cộng thêm nhiều khoản thưởng khác, đã là 280 đồng. Còn 100 đồng mẹ cho con tiêu dư 40 đồng, đúng là phải có 320 đồng tiền! Con nhớ rất rõ, lúc vào cửa con còn sờ lại mấy lần mà." Địch Quốc Lương nói chắc nịch.

"Nghĩ kỹ lại đi, có phải lúc mua sắm rồi làm rơi không? Trong nhà không ai có thể lấy tiền của cậu. Chưa kể nội quy nhà chúng ta rất nghiêm khắc, ngay cả ông bà ngoại cậu cũng không cho phép xuất hiện kẻ trộm trong nhà. Mà cả đống con mắt như vậy, cậu có biết là ai lấy không?"

Mợ hai Trọng lo lắng hỏi.

Địch Quốc Lương nhíu chặt mày, đột nhiên vỗ đầu nói: "Ồ, tôi nhớ ra rồi."

Khi mọi người đang căng thẳng nhìn anh, Địch Quốc Lương đi đến trước mặt Trọng Mỹ Hân thì thầm: "Mẹ, lúc con với mọi người về tới nhà, chú với dì trong đội chuyên mục không thể đến chỗ chúng ta quay phim nên họ đã cho con một cái camera khác. Đúng lúc con chỉ tình cờ trốn ở đó, đợi lát nữa con quay lại tìm một nơi để phát lại. Chắc chắn có thể loại trừ hiềm nghi của người trong nhà."

Mặc dù cậu ta hạ giọng nói nhỏ, nhưng Địch Quốc Lương nói chuyện bình thường là như người bình thường rống lên để nói, nên những lời cậu ta nói lúc này đều rõ mồn một mà lọt vào tai mọi người ở đây.

Chợt sắc mặt của mọi người vô cùng tái nhợt và khó coi, nhìn theo tay cậu ta, đúng lúc ở ngay phía trên tủ lạnh, bị một số đồ vật che lại, khiến người ta khó chú ý, nhưng lại tình cờ ghi lại rõ ràng mọi chuyện đang xảy ra trong cả căn phòng.

Bà cụ Trọng lập tức ôm ngực, ai u một tiếng, nhắm mắt lại ngã vào vòng tay của mợ hai Trọng.

Mợ hai Trọng đột nhiên hiểu được ý của bà, lập tức lo lắng sợ hãi hét lên: "Mẹ, mẹ, mẹ làm sao vậy? Xong rồi, chị dâu, các người đang làm gì vậy? Tôi không quan tâm các người đang làm gì ngoài kia, nhưng đừng mang mấy thứ đồ đó về nhà. Vốn sức khỏe của người già không tốt, nhìn mà xem, nếu các người chọc mẹ giận xảy ra chuyện không hay thì hãy chờ xem! Đội chương trình phía sau các người cũng phải bồi thường!"

Mắt mợ cả Trọng sáng lên, vỗ đùi bắt đầu khóc kêu: "Ôi chao, cái quái gì thế này! Chúng tôi có lòng mời chị dâu và gia đình chị ấy đến làm khách ăn cơm, sao các người còn mang theo camera tới đây? Sợ chúng tôi bạc đãi các người sao? Bây giờ là thời đại mới, tôn trọng nhân quyền, các người chưa được sự đồng ý của chúng tôi mà đã ghi hình, như vậy là sai trái! Nhìn đi, các người làm cụ già giận đến ngất đi rồi, rốt cuộc ai sẽ chịu trách nhiệm đây? Nếu các người không cho gia đình chúng tôi một lời giải thích, chúng tôi sẽ quậy, quậy tới tổ chức ở kinh đô, xem các lãnh đạo nói thế nào!"

Trọng Mỹ Hân biết sức khỏe mẹ mình rất tốt. Dù nhà họ Trọng không làm ở nhà máy dệt lớn của Thượng Hải, nhưng làm việc ở nhà máy tơ lụa lãi cũng không tệ, hàng năm đều tổ chức khám sức khỏe cho công nhân viên chức.

Mà mẹ bà ta cũng biết giữ gìn sức khỏe, sao có thể giận tới ngất xỉu đi, chỉ có thể nói là người trong nhà lợi dụng đề tài này để làm khó dễ tổ chương trình.

Bà ta nhanh chóng hiểu ra, sắc mặt cũng "tái nhợt" đi.

Bình Luận (0)
Comment