Cuộc thi diễn ra rất căng thẳng, không chỉ có phần thi cá nhân mà còn có phần thi đồng đội.
Suy cho cùng, một công ty cung cấp dịch vụ ăn uống lớn với lượng khách hàng lớn không thể chỉ dựa vào một đầu bếp, sẽ luôn cần có sự hợp tác ngầm giữa nhiều đầu bếp với nhau.
Vì số lượng thí sinh rất nhiều nên vòng 1 sẽ được tiến hành trực tiếp theo đơn vị đội nhóm, các nhóm có số lượng bằng nhau thi đấu với nhau.
Nếu thắng một đội, mỗi người chơi sẽ nhận được 0,5 điểm dựa trên điểm trung bình của đội đó, họ chắc chắn phải đánh bại các đối thủ cùng trình độ để bước vào giai đoạn tiếp theo!
Nếu một đội thua, mỗi người chơi sẽ bị trừ 0,2 điểm dựa trên điểm trung bình của đội, có thể nói luật chơi khá tàn khốc.
Nước Hạ Hoa vẫn còn tám người chơi, thật trùng hợp, họ được rút thăm để thi đấu với nước R. Ẩm thực nước R sẽ phát triển thành một trong những trường dạy nấu ăn quan trọng trên thế giới trong tương lai gần, có phương pháp và phong cách nấu ăn độc đáo của riêng mình, và tầm ảnh hưởng của nó chỉ đứng sau ẩm thực của nước Pháp.
Ẩm thực của nước R có lịch sử hơn 3.000 năm, dựa trên phương pháp sản xuất truyền thống của Hạ Hoa và bản địa hóa chúng, sau này cải xoong cũng thâm nhập vào đó. Nói cách khác, nước R có lợi thế hơn Hạ Hoa trong cuộc thi đầu bếp quốc tế này.
Tám đầu bếp với phong cách đồng quê nước R đặc biệt đội những chiếc bát trên đầu, với mặt trời đỏ ở giữa và ký tự truyền thống "tất thắng" của nước mình ở bên trái và bên phải. Tất cả đều nâng cằm và khoanh tay trước ngực nhìn những đầu bếp Hạ Hoa.
"Ẩm thực Hạ Hoa của các người là do đánh cắp từ nước R của chúng tôi. Các người không có cách nào có thể giành chiến thắng trong cuộc đấu này. Tại sao lại không nhận thua ngay bây giờ để tránh bị mất mặt lần nữa nhỉ!" Một người đàn ông trầm giọng nói từng chữ một, và rồi mọi người cùng cười.
"Các đối thủ bại trận của tôi ơi, hãy từ bỏ việc tranh đấu đi, chúng tôi không cần các người hết lần này đến lần khác ủng hộ cho chiến thắng của bọn này đâu," một người khác lắc đầu nói.
Quốc gia R có diện tích và dân số nhỏ nhưng lại tích cực tham gia nhiều cuộc thi quốc tế khác nhau, chưa kể họ là những đầu bếp cực kỳ tự tin. Chỉ riêng vòng sơ tuyển đã có hơn ba mươi đầu bếp tham gia, so với nước Hạ Hoa lúc này chỉ còn lại tám đầu bếp thì số người còn trụ lại của họ đến lúc này là mười bảy, mười tám người!
Ngoại trừ An Tri Thu, những người còn lại đều đã từng đối mặt với người đến từ nước R trước đây và hầu như không có ngoại lệ, họ đều thua một cách thảm hại và chưa từng có sự tranh chấp thật sự nào.
Đầu bếp Hạ Hoa ừa xấu hổ vừa tức giận, nhưng họ lại thiếu tự tin để khẳng khái đáp trả lại, họ chỉ nghiến răng nghiến lợi cố mà đứng thẳng lưng, dù thua cũng không thể tỏ ra hèn nhát hay yếu đuối.
An Tri Thu hít một hơi thật sâu, cười khúc khích nói: "Ẩm thực Hạ Hoa của chúng tôi có từ hàng ngàn năm trước, sớm hơn rất nhiều so với các người. Những điều này đều được ghi chép trong các ghi chép lịch sử có thật và bằng chứng khảo cổ học.
Không biết các người có bằng chứng nào thiết thực hơn không?
Tôi nghĩ sự thật thì mãi là sự thật, bạn sẽ không bao giờ có thể chỉ dựa vào vài câu nói lập luận vô cớ mà xóa bỏ hàng ngàn năm tồn tại của nền văn hoá và lịch sử nước Hạ Hoa chúng tôi."
Các đầu bếp của nước R không ngờ rằng có lại có đầu bếp Xia Hua dám phản bác lại họ, và An Tri Thu đã thực sự đánh trúng chỗ đau của họ. Cả hai đều biết ai đang học từ ai, nhưng đáng tiếc là một bên không giữ vững lập trường, còn bên kia lại giả vờ như không nhìn thấy, đang lừa dối chính mình và người khác.