An Tri Hạ cười gật đầu đi ra ngoài.
Xã trưởng Viên đang suy nghĩ nên bắt đầu từ đâu, đột nhiên vỗ bàn một cái: Con bé này tránh nặng tìm nhẹ, giỏi lừa người khác thật."
Còn chưa nói xong chuyện công điểm của nhân viên công xã, cô đã kéo ông ấy đi tìm trợ lực trước!
Trại nuôi gà và rừng trái cây khá lãng phí, không phải một sớm một chiều là giải quyết được, vấn đề nối tiếp vấn đề, nói thẳng ra vẫn là vấn đề tiền phiếu. Có mấy ngàn đồng tiền trong tay thì không đáng là bao.
Trên đường đạp xe đi làm về, An Tri Hạ không ngừng nghĩ cách kiếm tiền nhanh chóng trong niên đại đầu cơ trục lợi này.
Sau khi tham gia nhiều phương diện trong ngành giải trí, cô giỏi nhất là ca hát, vũ đạo và diễn xuất, a, ánh mắt cô hiện lên tia vui mừng, lập tức nảy ra một ý tưởng.
Về đến nhà, cô còn không thèm ăn cơm, lại bắt đầu viết một kế hoạch, có tên là 'Tuần diễn đồng cảm bận rộn mùa xuân với công xã Ngũ Kỳ'! Cô sẽ tổ chức một đoàn đội tuần diễn trước, sau khi huấn luyện một thời gian, sẽ tham gia huấn luyện hàng chục đại đội ở công xã Ngũ Kỳ, sau khi tuần diễn một lần, đoàn đội sẽ có đủ kinh nghiệm sân khấu, tiết mục cũng hoàn hảo hơn, thành lập nên danh tiếng và có thể được mời đến biểu diễn ở các công xã khác trên thị trấn, trong huyện.
Chỉ cần tiết mục hay, diễn viên tốt, chẳng phải tiền sẽ ùn ùn kéo đến sao?
À, các thủ tục của nhà máy nông nghiệp phụ đang được xử lý, trước hết cô sẽ đưa đoàn đội tuần diễn vào bộ phận tuyên truyền của nhà máy, như vậy lợi nhuận thu được sẽ đầu tư trực tiếp vào năng suất, không ai có thể bắt lỗi.
Sau khi viết xong kế hoạch, cô bắt đầu cắn nắp bút vắt óc nghĩ tiết mục biểu diễn. Không thể quá nổi bật, dù sao cũng có nữ chính ở một bên nhìn chằm chằm, cũng không thể quá sáo rỗng cũ kỹ khiến mọi người mất đi cảm giác mong đợi, lại còn phải giữ lại chút kinh điển để mọi người cộng hưởng.
Phải có cả ca hát, ít nhất là ba bài, một là một bài hát chủ đề phổ biến trên truyền hình đặc biệt ở thành phố Lý Cảng, hai là một bài hát hát về tổ quốc vô cùng nhiệt huyết, ba là một bài hát mà dân bản xứ sẽ ngâm nga để mừng mùa màng bội thu.
Cô còn chuẩn bị sáng tác thêm hai bài nữa. Nghệ sĩ mà, đa tài đa nghệ là điều đương nhiên, cô đã được hưởng những tài nguyên giáo dục chất lượng cao nhất từ khi còn nhỏ, có một nền tảng vững chắc về mọi mặt. Viết lời sáng tác chỉ cần có đủ kiến thức dự trữ, biết các quy tắc, thêm một số cảm hứng, tình cảm là đã có thể tạo ra một số tác phẩm hay rồi.
Ít nhất cô đã từng trải qua chuyện xuyên không khó tin như thế, bây giờ có đủ loại cảm xúc chồng chất trong lòng, đang chực chờ bùng nổ đây. Viết những bài hát phù hợp với sở thích của người dân hiện tại, sáng tác những giai điệu tươi sáng tẩy não, cũng đã có thể đáp ứng tiêu chuẩn của một chuyến tuần diễn rồi.
Một bài trữ tình và một bài nhiệt huyết là đủ. Đương nhiên chỉ hát thôi thì rất đơn điệu, phải có vũ công phụ họa đi kèm mới tạo được hiệu ứng sân khấu và truyền tải được ý nghĩa của bài hát.
Nhịp độ là một trong những cách biểu diễn chủ đạo trên sân khấu hiện nay, cô chuẩn bị đem những lời ca ước mơ buồn tẻ, không thay đổi thành biểu đạt hài hước, chọc cười mà có ý nghĩa sâu xa.
Được, cứ kể chuyện thanh niên trí thức về nông thôn ủng hộ xây dựng đi, có trò cười do ngu dốt, có nỗi buồn bị hiện thực vùi dập, có lại được tình yêu quê hương, khát vọng sống, sự kiên định chấp nhận số phận, còn có tìm lại bản thân, dùng một kiểu phấn đấu khác để thực hiện khát vọng của mình.
Chủ đề này sẽ được đánh giá cao, nó là chất xúc tác để phân tích những thanh niên trí thức, để thôn dân hiểu và tiếp nhận những thanh niên trí thức hơn, nó cũng giúp những thanh niên trí thức điều chỉnh tâm lý, chăm chỉ chân thật làm việc.