Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 144

Chương 144 - Chương 144 -

Vũ điệu địa phương nên được cải biên và kết hợp với các yếu tố phổ biến, để tăng thêm độ hoa lệ thời trang hơn.

Sân khấu kịch là trọng điểm, kết hợp chặt chẽ giữa kể chuyện, múa hát, là loại hình mà con người ở bất kỳ niên đại nào cũng rất ưa chuộng. Cô dự định sẽ kết hợp yếu tố thời gian và nhiều hiệu ứng đảo chiều vào vở kịch ngắn để câu chuyện thêm đầy đủ hấp dẫn, đồng thời gây được tiếng vang với mọi người.

Còn hai cái tiểu phẩm nữa, mặc dù cô cũng đặc biệt pha trộn giữa gây cười và ý nghĩa sâu xa với nhau, nhưng cô xử lý kết hợp cả hai rất tự nhiên và phù hợp, chắc chắn sẽ lấy đi nhiều nước mắt của mọi người.

Một bài đọc diễn cảm, nhưng cô cũng biến cái này thành lời bộc bạch của một vở kịch câm nhỏ. Các chi tiết được xử lý tốt, cũng có thể khiến người ta đắm chìm vào đó.

Mười cái tiết mục, thời lượng một tiếng rưỡi, chắc chắn sẽ là bữa tiệc thị giác cho khán giả!

Phải mất ba ngày để hoàn thành tất cả các hạng mục quá trình nhà máy, nhưng ngày mùa còn nửa tháng nữa mới kết thúc, vì vậy việc khai hoang phải hoãn lại nửa tháng. Khoảng thời gian này vừa vặn để cô chuẩn bị tổ chức tuần diễn.

Cô lăn lộn trong ngành giải trí đã hơn mười năm, còn có bản lĩnh nhìn người.

An Tri Hạ dùng bốn ngày rong ruổi ở các thôn gần công xã, thấy ai ưa nhìn, tính tình tốt, liền yêu cầu người ta ngân nga vài câu, múa may vài điệu, khóc một chút, cười một chút, rất nhanh đã quyết định xong các diễn viên.

Mà tiết mục trong tay cũng sắp hoàn thiện xong.

Cô lấy ra hơn một ngàn đồng vơ vét được từ hai đứa lưu manh kia làm vốn khởi nghiệp, một phần là để mua đạo cụ, trang phục và đồ trang điểm, một phần là tiền lương ban đầu của các diễn viên.

Nghe nói kiếm ra tiền, ai nấy đều không quản ngại vất vả, chiều nào làm xong việc cũng ùa ra quảng trường nhỏ trước công xã, bắt đầu tập luyện quanh đống lửa trại một cách nghiêm túc chăm chỉ.

An Tri Thu đi theo em gái đến, mượn phòng bếp nấu cơm cho mọi người bổ sung sức lực, nhân tiện quan sát phong thái hiên ngang của em gái.

Khi huấn luyện, An Tri Hạ là một người khẩu phật tâm xà, toàn bộ quá trình đều cười nhẹ nhàng, nhưng lời nào lời đó nói ra như gắn dao băng, khiến cho người ta không thể không căng cứng thần kinh, nghiêm túc tập luyện.

Sau mười ngày huấn luyện cường độ cao, đám người miễn cưỡng thể hiện khá tốt.

Lúc nhà ăn tạm thời trong thôn bị giải tán vì ngày mùa kết thúc, thôn Hà Đường đã tổ chức một bữa tiệc tối tuần diễn đồng cảm chào đón công xã. Khi biết tin, tất cả mọi người đều kích động không thôi, mà các diễn viên các cô các bà cũng khiêng ghế dài theo một đoàn người đến.

Cổng thôn có tầm nhìn bao quát, dựng sàn gỗ, kéo biểu ngữ lên, Phòng Viên giúp đỡ mượn thiết bị âm thanh chạy bằng pin đặt đúng chỗ. Một giờ sau khi tiếng chuông tan làm vang lên, buổi biểu diễn chính thức bắt đầu.

Khán giả ngồi chật kín khán đài, đàn ông đàn bà, già trẻ trong làng đều ra xem, để nhìn cho rõ, có người còn dắt cả nhà lên cây, bước lên thang, ngồi lên tường để chờ xem.

An Tri Hạ không tham gia cuộc vui, cùng anh trai giành vị trí đặc biệt ở hàng đầu tiên từ sớm. Mấy năm sau cô sẽ rời khỏi đây trở lại kinh đô, cho nên ngay từ đầu, cô đã chuẩn bị sẵn sàng rút lui mọi lúc, ủy quyền cho người phía dưới làm việc.

Người dẫn chương trình không ai khác chính là Phương Hồng Diệp có vẻ ngoài xinh đẹp nhưng bị Thôi Thiên Hạo hủy hoại thanh danh, tương lai, để rồi che giấu đi con người thật của mình.

Cô ấy mặc một chiếc váy len dài tay dài đến mắt cá chân màu đỏ do An Tri Hạ tự may, khoác trên mình một chiếc áo khoác nhỏ màu trắng, mái tóc nửa buộc nửa xoã tung bay, chỉ trang điểm đơn giản, ưỡn ngực hóp bụng đứng trên sân khấu mà đã giống như ánh sáng rực rỡ tuyệt đẹp của chân trời, khiến những người dưới khán đài vô cùng kinh ngạc.

"Đây là thanh niên trí thức mới tới thôn mấy người à?"

Người dân thôn Hà Đường lắc đầu, vẻ mặt phức tạp tiếc nuối nói: "Không phải, là con gái của trưởng thôn chúng tôi."

Bình Luận (0)
Comment