Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 171

Chương 171 - Chương 171 -

An Tri Hạ nghiêng đầu, nghe bọn họ nói từng câu một, cười nói: "Một cô gái nhỏ như tôi làm cho mấy người sợ hãi vậy sao? Thật ra trong lòng các người đã có phán đoán, rất đuối lý nên chỉ có thể bịp bợm thôi?"

"Thanh niên trí thức Tiểu An, ai chẳng biết cô mạnh miệng, cô cũng đừng dây dưa với chúng tôi, mau nói cách giải quyết đi! Chẳng lẽ cô thèm tiền phát điên rồi nên muốn tống tiền Thiên Hạo?"

"Có lẽ không chỉ muốn tiền, mà còn muốn người nữa? Thiên Hạo là người duy nhất có triển vọng trong thôn chúng ta, lại còn làm cán bộ trên thị trấn. Cô ta là nữ thanh niên trí thức, nhất định không muốn ở lại nông thôn, lẽ nào lại muốn làm con dâu nhà họ Thôi?"

"Các người thật là lớn mặt!" Giọng nói trầm thấp của Am Tri Thu vang lên sau lưng mọi người.

Bọn họ nhao nhao nhường ra một con đường, để An Tri Thu thuận lợi bước đến bên cạnh An Tri Hạ.

Nhìn em gái cẩn thận, thấy quần áo đầu tóc chỉnh tề, còn không chút miễn cưỡng hay uất ức cười cười với mình, trái tim treo cao nặng nề rơi xuống. Anh cười lạnh nói: "Thôi Thiên Hạo là cái thá gì, cũng tại một đám các người chưa từng đến thị trấn, không có kiến thức, nêm mới sẵn sàng nâng niu đôi chân hôi của anh ta thôi. Chẳng lẽ các người không biết, các người nâng người ta phía trước, người ta ở sau lưng chế giễu các người ngu như con chó, vì một cục kẹo, một miếng bánh mà nịnh bợ đến mức không cần thể diện sao?"

Lời nói đau lòng châm ngòi ly gián này khiến cho họ hàng gần nhà họ Thôi biến sắc. Ai mà không biết vợ chồng bí thư thôn chi bộ là người như thế nào, cho dù bọn họ đã làm rất tốt việc giữ thể diện, nhưng ở chung mấy chục năm, tính tình thật sự của cũng đã từng chút một lộ ra ngoài.

Cái... Cái miệng của thanh niên trí thức An này cũng không dịu dàng hơn thanh niên trí thức Tiểu An bao nhiêu, nói ra toàn những lời khiến người ta đau mặt, đau lòng.

"Thôi Thiên Hạo có đẹp trai như tôi không? Một thằng tiền lương ba, bốn mươi đồng, phải không ăn không uống bao nhiêu năm mới có thể tiết kiệm được hơn một ngàn ba trăm đồng? Hơn nữa anh ta còn bị cả gia đình ảnh hưởng, sống trong ký túc xá tập thể trên thị trấn, nhìn thì hào nhoáng nhưng thực ra lại rất xấu hổ khi làm công nhân đúng không? Nếu không thì lớn tuổi như vậy sao lại chưa tìm được đối tượng!"

Hốc mắt Thôi Thiên Hạo gần như nứt vỡ, bị người khác mở ra tấm màn che, dường như anh ta cảm nhận được sự khinh miệt và đồng cảm từ thôn dân. Đối với sự kiêu ngạo tự đại của anh ta mà nói, cái này so với vừa rồi vô cớ nhận hai cái tát còn xấu hổ và khó xử hơn nhiều!

"Phải đến cục cảnh sát, bí thư chi bộ thôn nên tránh hiềm nghi, đừng để tin tức truyền ra ngoài, làm mất lòng người dân thôn Hà Đường chúng ta." Vừa nói, An Tri Thu vừa đích thân dắt xe bò, kéo em gái đi, cảm ơn những thôn dân đã ủng hộ hai người phía sau, đồng thời quất roi xuống, hô to một tiếng.

Con bò sợ hãi nhanh chân chạy đi, khiến những người họ hàng gần của nhà họ Thôi phải vô thức vội vàng tránh ra nhường đường.

Nhìn sáu người chạy thẳng rời đi, mọi người ngơ ngác, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.

"Giải tán, đó là chuyện giữa nhà họ An và nhà họ Thôi, người ngoài chúng ta đừng nhúng tay vào, kẻo hai bên không giải quyết được, lại bị trách móc." Vợ trưởng thôn lớn tiếng chỉ đạo con dâu dắt xe đạp của An Tri Hạ về nhà, nhờ Vương Lục mang chiếc xe An Tri Thu lái về.

Mọi người vẫn chưa thoả mãn tốp năm tốp ba rời đi, vừa thảo luận vừa lấp đầy vấn đề, chắc là Kỳ Vân Lan, Trần Tư Khả và nhà họ Thôi ghi hận trong lòng với thanh niên trí thức Tiểu An trước, sau đó Kỳ Vân Lan bị Hùng Toàn Tử để mắt tới, mấy người đụng vào nhau, nghĩ ra cách để nhà họ An bồi thường tiền với người.

Bình Luận (0)
Comment