Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 232

Chương 232 - Chương 232 -

"Thế nào, anh Hồng có muốn lấy hết không?"

Trong lòng anh Hồng run rẩy, suýt chút nữa thì bật thốt lên, một cô gái nhỏ lại có thể làm chủ lớn như vậy sao? Nhưng nhìn những người xung quanh không cảm thấy ngạc nhiên, ngược lại còn mang theo ánh mắt ngưỡng mộ, tay anh ta run run rút điếu thuốc ra.

An Tri Thu lập tức tiến lên châm thuốc cho người ta, vui vẻ ngồi một bên quan sát phong thái của em gái.

Chờ khi nào luyện được khả năng bình tĩnh khi gặp nguy của em gái, anh ấy nhất định sẽ làm rung chuyển cả thế giới ẩm thực! Đầu bếp lên được thượng hạng thì cũng là người có thân phận có địa vị.

Anh Hồng rít vài hơi thuốc, chậm rãi thở ra luồng khí đục ngầu từ trong lồng ngực, mình lăn lộn ở chợ đen tầm mười năm, mới đầu là vì cuộc sống ép buộc làm nghề này, về sau nhiều lợi ích quá không muốn dừng lại, còn có quan hệ với quý nhân không dứt ra nổi.

Ai chẳng muốn sống cuộc đời bình lặng, uống chút rượu ăn đĩa đậu phộng? Nhưng thực tế lại không cho phép, thương vụ công xã Ngũ Kỳ đưa ra lần này quá lớn, không chỉ về số lượng mà còn về lợi nhuận, nếu so sánh với những cái anh hao tâm tổn sức tìm kiếm khắp nơi thì quả thực là một cái trên trời một cái dưới đất!

Chỉ cần đi qua con đường quang minh chính đại, anh ta có thể ưỡn ngực, không cần lo lắng sợ hãi nữa.

"Thật sự, thật sự cho anh sao? Phải biết rằng những loại thịt này của cô mà làm thành xưởng gia công, chắc chắn sẽ có rất nhiều lãi!"

An Tri Hạ tiếp tục nhàn nhã ăn dưa hấu, cô vốn định làm như vậy từ trước, nhưng sau khi thấy mong muốn trở về thành phố của anh trai thì cũng không muốn tiếp tục phô trương nữa.

Công xã Ngũ Kỳ vẫn tiếp tục tập quán canh tác lâu đời nhất, một đợt thao tác này của mình đủ để bọn họ tiêu hóa mười mấy năm, thậm chí là mấy chục năm. Việc sản xuất kinh doanh nhà máy gạch, trang trại chăn nuôi, rừng ăn quả tương đối đơn giản dễ hiểu, chỉ cần mỗi khâu được kiểm soát chặt chẽ, thì sẽ có thể hoạt động lâu dài, mang đến đầy đủ lợi nhuận cho mọi người.

Nhà máy gia công thì khác, chưa kể đến việc đầu tư mua máy móc rất lớn, quản lý nhà máy phức tạp, cần có công thức bí mật để chế biến sản phẩm, điều chỉnh kế hoạch sản xuất và kế hoạch bán hàng, mọi phương diện người nông dân đều không thể bắt đầu trong một thời gian ngắn.

Tốt hơn là để lợi nhuận chảy vào việc xây dựng công xã, xây dựng trường học để nâng cao trình độ kiến thức tổng thể của người nối nghiệp tương lai công xã, sửa sang nhiều con đường hơn để các xã viên ra ngoài nhìn việc đời, còn có cơ sở hạ tầng hỗ trợ, tin rằng với sự lãnh đạo của xã trưởng, tất cả sẽ được thực hiện nhanh chóng.

Khi đó chính bọn họ sẽ tự quyết định xử lý nhà máy, cũng không cần cô phải quan tâm.

Cho nên trước đó cô cần tiêu thụ hết các sản phẩm sơ cấp này của công xã.

"Đúng vậy, hợp đồng được ký kết trong ba năm, cả hai bên đều có quyền ưu tiên lựa chọn, không được phép nâng giá ác ý." Phòng Viên lập tức hiểu ý của An Tri Hạ, mở miệng nói bổ sung.

"Được, chỉ cần mọi người dám bán, tôi sẽ dám mua." Anh Hồng hít một hơi thật sâu dập điếu thuốc, nói: "Khi nào thì ký hợp đồng?"

"Nếu anh Hồng đã đến, vậy chúng tôi sẽ bán cá, chạch và dưa hấu của năm nay trước, chờ anh thu xếp xong xuôi thì cùng tôi đến công xã ký hợp đồng." An Tri Hạ cười đứng dậy, nói với trưởng thôn và bí thư thôn: "Chú, cho mọi người bắt cá và chạch thôi?"

"Được." Trưởng thôn cười nói: "Đi thôi, cùng tôi bắt cá nào. Tôi nhấn mạnh một lần nữa, cá chúng ta vất vả nuôi mấy tháng sẽ được bán lấy tiền, mọi người cẩn thận một chút, đừng chà đạp."

Đám người hô to hưởng ứng, nhao nhao cầm công cụ lên nghe theo chỉ huy.

Bình Luận (0)
Comment