"Trứng hai lòng?" Mọi người đồng thanh hỏi. Đúng là trứng gà thỉnh thoảng có hai lòng, nhưng cũng hên xui, sao có thể biết trước khi đập ra chứ? Còn có thể sản xuất hàng loạt?
Anh Hồng ưỡn ngực, đưa tay lên miệng ho khan: "Chắc mọi người thắc mắc lắm đúng không?" Thấy ông Khiêm trừng mắt, anh ấy lập tức cười nói: "Em gái tôi nói, trứng hai lòng đỏ có thể được đánh giá qua kích thước, chiều dài, độ tròn và các đặc điểm bề ngoài khác của trứng. Gà ăn thức ăn chất lượng tốt, dẫn đến đủ dinh dưỡng cho gà mái, từ đó có khả năng đẻ trứng hai lòng. Mặt khác còn liên quan đến tuổi tác của gà mái, nghĩa là gà mái ở đầu giai đoạn đẻ trứng, giống như con người chúng ta, trẻ khỏe cường tráng, cũng có thể đẻ trứng hai lòng."
"Trại nuôi gà ở công xã Ngũ Kỳ rất lớn, có bốn đến năm mươi nghìn con gà đẻ trứng cùng lúc, mỗi ngày cũng có những con mới bắt đầu đẻ. Chọn ra những quả trứng hai lòng, vậy là có mặt hàng đặc biệt rồi!"
"Em gái cậu đúng là người tài giỏi." Ông bà cụ gật đầu khen ngợi.
"Cô ấy đúng là một người tuyệt vời." Anh Hồng cười he he, anh ấy có thể hiểu được tâm tư giữ em gái của An Tri Thu, ai lại không muốn cướp một cô gái ưu tú như vậy về nhà chứ?
"Tết xuân nhà chúng tôi cần tặng lễ rất nhiều, cậu phải chuẩn bị thật tốt, để tôi còn có mặt mũi." Ông Khiêm không nhịn được dặn dò.
"Ông yên tâm, chờ hàng lên xe tôi sẽ gọi điện đến. Ông chỉ cần lái xe đợi nhận là được!"
"Cậu nói trại nuôi gà kia là do một mình An Tri Hạ giúp công xã xây dựng? Chúng ta có thể thành lập một cái như thế ở núi rừng ngoài kinh đô không?"
Trang trại phải bán thịt mới có tiền, mà những nơi có mặt hàng đặc biệt như vậy lại càng lãi, chỉ là lãi khủng cỡ nào thì vận chuyển đi xa cũng sẽ bị giảm sút.
"Chắc là có thể?" Anh Hồng suy nghĩ một chút: "Lúc tôi đến xem trại gà, thấy chuồng gà xây dựng rất tốt, cho ăn cũng có yêu cầu, thời gian còn lại gà đi lang thang khắp nơi trên núi đôi để tìm sâu bọ ăn."
"Được, vậy tôi ra ngoài tìm người, tranh thủ điều hai bọn họ tới kiếm tiền sớm một chút." Nói xong ông Khiêm mang ba con gà kia ra cửa, để anh Hồng ở nhà chờ tin tức.
Khoảng chín giờ tối, ông Khiêm hơi say rượu đẩy cửa đi vào, liếc nhìn anh Hồng đang ngủ gà ngủ gật trên sô pha: "Sao cậu vẫn còn ở đây?"
Anh Hồng ngái ngủ ngồi dậy, từ lâu đã quen với việc quý nhân đánh là thân, mắng là yêu: "Tôi chờ tin tức của ông mà?"
"Được rồi được rồi, chờ bên kia thông báo lệnh điều động đi." Ông Khiêm mất kiên nhẫn phất phất tay, mặc kệ anh ấy rồi lên lầu tắm rửa đi ngủ.
Anh Hồng thành công trở về mà không nói với hai anh em nhà họ An, tiếp tục bận rộn kiếm tiền.
Công xã Ngũ Kỳ nằm ở phía Nam, nhưng tháng mười hai sẽ mưa dầm mịt mờ cả ngày, ảnh hưởng đến sản xuất nên lò gạch tạm thời đóng cửa để mọi người được nghỉ ngơi thoải mái.
Với sự nỗ lực của mọi người, trường tiểu học ở thôn Hà Đường đã được hoàn thành sau hơn hai tháng, là một tòa nhà năm tầng nhỏ đẹp đẽ, mỗi tầng có bốn phòng học, một văn phòng, một phòng đa phương tiện, một phòng đọc sách và một phòng thí nghiệm.
Sân trường có đường chạy bốn trăm mét quỹ đạo, sân bóng đá, sân bóng rổ, hồ cát, xà đơn xà kép, bàn bóng bàn, sân bóng chuyền, sân cầu lông, còn có khán đài và bục phát biểu!
Sân sau là một tòa nhà hai tầng nhỏ, tầng một là nhà trẻ, tầng hai là trường mầm non, trong sân có xích đu, cầu trượt và các phương tiện giải trí dành cho trẻ em.
Nhà vệ sinh là dãy nhà gỗ bán lộ thiên xây dựa vào tường.