Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 242

Chương 242 - Chương 242 -

Những viên gạch xanh, ngói xanh và tường trắng, lá cờ rực rỡ tung bay trong gió cộng với âm nhạc vui tươi từ loa phát khiến mọi xã viên đi qua đều không nhịn được dừng lại nhìn thật lâu, hai mắt ngậm nước. Thật không thể tin được một trường tiểu học đẹp như vậy lại thuộc về công xã Ngũ Kỳ, thuộc về thôn Hà Đường.

Giáo viên mỗi khối lớp là các thanh niên trí thức trong toàn xã được tuyển chọn, bổ nhiệm thông qua thi tuyển và phỏng vấn, tiền lương do xã thống nhất cấp cho. Bọn nhỏ ở thôn làng bên cạnh đã được chuyển trường trở lại, được ngồi trong những lớp học khang trang, sạch đẹp.

Việc hoàn thành trường tiểu học có ý nghĩa quan trọng, vì vậy người dân thôn Hà Đường quyết định tổ chức ăn mừng vào ngày đầu năm mới.

Thôn dân lên công xã xin nhận ít thịt gà, các loại trứng, thịt lợn, thịt dê, còn xuống ao bắt cá, mở kho trong đội lấy lương thực phơi khô, bày tiệc thịnh soạn.

Từng gia đình mang theo rượu nhà mình nấu, tụ tập một chỗ vui chơi giải trí.

Nhóm thanh niên trí thức ngồi chung một bàn, đối diện với An Tri Hạ trùng hợp là Kỳ Vân Lan và Trần Tư Khả đầu quấn khăn, người u ám. Bình thường bọn họ không gặp mặt nhau, AI Hạ hàng ngày đi lại công xã, lò gạch, về nhà, mà Kỳ Vân Lan và Trần Tư Khả hiếm khi xuất hiện trước mặt mọi người ngoại trừ lao động và hoạt động tập thể.

Bọn họ ngồi sát bàn cán bộ thôn, Phòng Viên và An Tri Hạ vừa vặn dựa lưng vào nhau.

Những dịp như vậy, phụ nữ thì chăm sóc con gái, ăn cơm tám chuyện. Nhưng đàn ông thì lại liều mạng mời rượu nhau, được mời rượu là tốt số, được người khác chú ý nên không thể tức giận. Đây là văn hoá bàn rượu của nước Hạ Hoa. Thế là Phòng Viên và An Tri Thu được cả thôn cảm kích, đã trở thành tiêu điểm, hầu hết tất cả đàn ông trong thôn đều cầm chén rượu tới mời.

An Tri Thu tửu lượng kém, dễ say, uống một chút mặt đã bỏ bừng, khiến người ta nhìn đến phát sợ. Lại có An Tri Hạ ở bên cạnh bảo vệ, thế là mọi người liền tập trung quay sang công kích Phòng Viên.

Phòng Viên cả ngày trưng ra vẻ mặt lạnh lùng, vết sẹo trên lông mày rất đáng sợ, nhưng ai cũng biết anh là mặt lạnh tim nóng. Nhiều việc trong thôn, trong công xã đều do anh thu xếp, mọi người đã sớm quên thân phận ở chuồng bò của anh. Hôm nay đám đàn ông lại uống chút rượu, rất có dũng khí, từng người một tận lực thuyết phục Phòng Viên uống rượu.

Phòng Viên không từ chối ai, vùi đầu uống hết chén này đến chén khác, cuối cùng trưởng thôn và bí thư thôn cũng sợ hãi giúp đỡ ngăn cản.

An Tri Hạ ăn no thì bóc lạc ăn, khoé mắt dán chặt vào Kỳ Vân Lan.Cô luôn cảm thấy dựa vào tính tình sĩ diện của cô ta, chắc chắn phải ở nhà không ra ngoài, nếu đã ra ngoài tham gia tiệc rượu, mà không làm chuyện gì thì cũng có lỗi với thân phận nữ chính.

Thấy Kỳ Vân Lan đứng dậy, cô cũng nghiêng đầu bảo anh trai nhường đường, đưa mắt liếc ý với Phương Hồng Diệp, chờ nửa phút rồi theo sau.

Phương Hồng Diệp nhận được ý tứ, lập tức chặn tầm nhìn của Trần Tư Khả, kéo tay cô ta bắt đầu đồng cảm: "Thanh niên trí thức Trần, cô có ngốc hat không vậy. Kỳ Vân Lan có cái gì đâu, cũng chẳng phải bánh trái thơm ngon gì để cô theo hầu cả? Cô ta gặp chuyện, cô còn bị ảnh hưởng nữa."

"Chuyện lần trước tôi thấy rồi, rất có thể là cô ta cùng người khác ăn cắp tiền, nhưng lại lôi cô ra làm nhân chứng. Kết quả cô vừa bị mất tiền, vừa phải làm những công việc bẩn thỉu mệt mỏi, bị thôn dân xem thường."

"Bản thân cô cũng không nhớ lâu, còn làm chị em hoạn nạn có nhau với cô ta. Kết quả thế nào, cô chỉ nhiều lời nói hai câu, lại trở thành đồng bọn của cô ta và Thôi Cẩu Đản, bị liên lụy ngồi tù hai tháng."

"Chậc chậc, cô tội tình gì mà phải khổ như thế?"

"Cứ nhìn thanh niên trí thức Phí và thanh niên trí thức Lưu mà xem. Bọn họ chưa từng dính dáng đến Kỳ Vân Lan, bây giờ sống tốt như thế nào kìa?"

Trần Tư Khả nghe vậy sửng sốt, khô khan nói: "Chuyện này thì liên quan gì đến Vân Lan, nếu không phải An Tri Hạ khinh người quá đáng thì tôi đã không phải chịu nhiều tội như vậy."

Bình Luận (0)
Comment