Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 261

Chương 261 - Chương 261 -

Thôi Cẩu Đản, thanh niên trí thức Kỳ, hai người đi lấy giấy chứng nhận à? Bây giờ chụp ảnh cưới đang là mốt, hai người cũng nên chụp một bức ảnh đẹp về cho mọi người xem. Dù sao hai người một là công nhân một là thanh niên trí thức, nên chụp phong cách Tây một chút!"

Một người đầu trọc một người đầu nấm, nghĩ tới thật thú vị!

"Đúng thế, trong thôn chúng ta có bao nhiêu hộ khá giả hơn nhà họ Thôi mấy người, Buổi trưa nhà cậu có mở tiệc không, thím nhất định sẽ mang hai quả trứng gà tới xin chút lộc, năm sau tiếp tục thu hoạch lớn, từng nhà đều có tiền tài cuồn cuộn!"

Bày tiệc? Tiền Ngọc Lan quyền lực nhà họ Thôi kia chưa chắc đã cho cô ta vào cửa đâu?

"Ha ha, nhà chúng ta có thể tiền tài cuồn cuộn, nhưng nhà họ Thôi, chậc chậc, chắc khó rồi. Không phải người ta còn khoản bồi thường cho nhà máy sao? Bình thường chắc cũng không có nhiều tiền, từ khi bắt đầu làm việc đến nay hơn nửa năm rồi chúng ta có thấy người nhà bọn họ đâu, thôn ta nuôi cá ruộng lúa, trồng dưa hấu, còn được chia hoa hồng từ trại chăn nuôi, không liên quan gì đến bọn họ."

"Nuôi cá ruộng lúa kiếm được cả đống tiền, nhà họ Thôi người ta không có tiền, trốn ở nhà nửa năm không dám đi làm, chậc chậc, bọn họ còn có mặt mũi sao? Nói không chừng còn không đủ ăn qua ngày ấy chứ?"

Nói xong lời này, mọi người vui vẻ hồi lâu.

Thôi Thiên Hạo và Kỳ Vân Lan căng mặt, lên xe nhanh chóng rời đi, không nói một lời, cũng không thèm nhìn hai anh em nhà họ An.

Mọi người không nhịn được lại thổi cái rắm cầu vồng cho An Tri Hạ, An Tri Hạ nghe được cười híp cả mắt, cảm giác như đang trở về thế kỷ 21 được các fan săn đón vậy.

Cô háo hức lấy trong túi xách ra một nắm kẹo sữa thỏ trắng lớn, phát cho từng người: "Bác, thím, lát nữa mọi người phải nói tốt cho anh trai cháu nha. Anh cháu tốt bụng nhưng ăn nói vụng về, không biết lấy lòng con gái. Những thứ này cũng là cháu giúp đỡ chuẩn bị, mặc dù nhà cháu không giàu có lắm, tốn sức làm phiếu mua sữa mạch nha, sữa bột, nhưng đây là tấm lòng của cháu, chắc chú thím Phương sẽ nhận ra thái độ của nhà chúng cháu thôi đúng không?"

Mọi người đều được nhét đầy kẹo sữa thỏ trắng, mỗi người khoảng chục viên, ai nấy đều vui mừng gật đầu liên tục.

Còn chưa tới nhà trưởng thôn, đã có người hô to, một đám người tràn vào trong sân.

Thím Phương đã chuẩn bị sẵn tinh thần, nhưng cũng sợ hãi trước sự nhiệt tình của các bác thím, bà mối vây quanh: "Ôi ôi ôi, các chị em, mỗi người một lời, tôi phải nghe ai đây?"

Bác Hoa cười nói: "Tôi mới là bà mối chính thức của hai anh em bọn họ."

"Chị Hoa, nào vào nhà ngồi đi, mọi người ngồi xuống hết đi." Thím Phương nói xong, liền cúi đầu khoanh chân đuổi con gái vào nhà, để hai con dâu lấy nước đường đỏ, mỗi người một bát, thả hai quả trứng chần nước sôi vào bát của chị Hoa.

"Ôi xem, em Phương hài lòng với con rể tương lai biết bao kìa, tôi còn chưa mở miệng, em ấy đã cảm ơn bà mối rồi!" Bác Hoa vội vàng ngăn thím Phương lại, cười nói: "Tôi biết đôi bên hai nhà đều rất hài lòng, nhưng Hồng Diệp đã chịu uất ức từ nhỏ, chúng tôi phải khoa trương đến, để những người chế giễu kia biết Hồng Diệp là một đứa trẻ có phúc."

Thím Phương bỗng nhiên vỗ trán: "Chị Hoa nói đúng, em, có phải em vui quá mất kiểm soát không?"

Nói xong bà ấy cố hết sức thu lại nếp nhăn trên khuôn mặt tươi cười, có phần lạnh nhạt chào hỏi hai anh em nhà họ An: "Tới rồi à, vào nhà ngồi chút đi."

Hai anh em nhà họ An liếc nhau, ý cười chỉ dám xẹt qua mắt, nhưng khoé miệng lại biết ý không cong lên.

Bình Luận (0)
Comment