Mọi người gật đầu, bác trai ở lò nấu rượu nghe động tĩnh cũng mò tới, không nhịn được chỉ vào bản thân: "Đồng chí Tiểu An, còn tôi thì sao? Mặc dù tôi già rồi, tay chân lẩm cẩm, không làm được gì to tát, nhưng vẫn có thể giúp đỡ chút ít nha."
"Cháu cũng có chuyện muốn nhờ bác đây ạ... Vợ của bác." Cô thở hắt một cái, cười nói: "Nếu thím ấy rảnh rỗi thì có thể đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị làm nhân viên tạm thời, gọi thêm mấy người bạn khéo tay hay làm của thím ấy đi cùng nữa."
Tất cả mọi người nhìn về phía chủ nhiệm Hoàng với vẻ đồng tình, chi phí giấy mực này có thể xin tổng bộ phê chuẩn, còn tiền lương của nhóm bà dì này thì sao?
Bác trai cũng không dám phản ứng, kích động quay đầu dò hỏi nhìn về phía chủ nhiệm. Thím ở nhà trông cháu trai, làm việc nhà, dán hộp giấy kiếm thu nhập phụ cho gia đình, nếu có thể kiếm được một công việc bán thời gian, cho dù ít tiền cũng tốt hơn dán hộp giấy mà?
"Gọi!" Chủ nhiệm Hoàng cắn răng để An Tri Hạ làm chủ.
"Gọi bao nhiêu người ạ?" Bác trai quay đầu nhìn An Tri Hạ, vui vẻ hỏi.
"Cháu tin tưởng bác, chắc chắn thím là người tốt, chỉ cần thím ấy thấy ai làm việc tốt, không giở thói xấu đều có thể tới báo cáo. Nhớ phải giúp hợp tác xã cung ứng tiếp thị Đông Phong tuyên truyền hoạt động nữa ạ!"
"Được!"
Sau khi triển khai xong, tất cả mọi người bắt đầu hành động, An Tri Hạ thì đến tiệm cơm quốc doanh. Ai nấy đều đang bóc tỏi tán gẫu.
"Hợp tác xã cung ứng tiếp thị các cô tan làm sớm vậy sao?" Đầu bếp nhướng mi, kinh ngạc hỏi: "Mặc dù con phố này không có gì, nhưng làm hoà thượng một ngày vẫn phải gõ chuông một ngày, đừng làm loạn để cửa hàng đóng cửa."
"Không có, cháu đây là xin mọi người đến giúp đỡ." An Tri Hạ cười nói.
Mọi người đều chấn động tinh thần, nhìn cô đầy nghi hoặc.
An Tri Hạ nói ngắn gọn với bọn họ về hoạt động của hợp tác xã cung ứng tiếp thị: "Hôm nay khi đi làm, cháu thấy có người cầm chăn đệm, bàn ghế đứng xếp hàng bên ngoài tạp hóa, nếu hoạt động của hợp tác xã cung ứng tiếp thị chúng cháu thành công, thì đường phố của chúng ta cũng sẽ náo nhiệt hơn."
"Cháu nghĩ mọi người có thể chuẩn bị một ít bánh bao nhân thịt vừa thơm vừa bổ, còn có nước mì nóng uống miễn phí, nhất định sẽ có người không chịu nổi mà mua."
"Chỉ cần lần này bán bánh bao thành công, thu hút được một ít khách hàng, lót đường trước, mọi người còn sợ về sau không có việc làm sao?"
"Có thể chuẩn bị thêm một chút đồ chiên, dù sao cũng có vài người nhà ít dầu không chiên được gì. Ngoài các loại thịt thì viên chiên, cà tím, bánh đường, viên vừng, khoai lang, nấm hương, hành tây và các loại rau củ khác cũng có thể chiên qua dầu, giá cả lại không cao lắm, mọi người sẽ phải cắn răng mua một chút cho bọn nhỏ ăn vặt dịp Tết."
"Tiểu An à, cháu cũng nói là nếu hoạt động thành công, nhưng con đường này của chúng ta chưa từng náo nhiệt bao giờ, sao có thể chuẩn bị lót đường được chứ?"
"Chú Trương, chúng ta hãy cứ chuẩn bị mọi thứ trước đã, nếu thật sự thành công thì cũng không vội vàng luống cuống tay chân." An Tri Thu đề nghị thích hợp.
"Được." Đầu bếp Trương gật đầu, tuy mới chỉ ở chung hơn nửa ngày, nhưng ông ấy lại cảm thấy An Tri Thu rất đáng tin cậy, liền tình nguyện bán mặt mũi cho hai thanh niên không quen biết này: "Để lát nữa tôi làm luôn, bình thường đều là các tiệm cơm anh em khác cắt hạn ngạch nguyên liệu nấu ăn của chúng ta ở tổng bộ, bây giờ đến lượt chúng ta đến tổng bộ cắt của bọn họ rồi! Cùng lắm thì chúng ta trả lại nguyên liệu như cũ." Dù sao da mặt của bọn họ cũng đã dày như tường sắt, không sợ bị người ta nói.
"Hạ Hạ, ngoài việc này ra, bọn anh có thể giúp gì nữa không?" An Tri Thu hỏi.
"Chú và anh hãy giúp chúng cháu khắc rau củ." An Tri Hạ vừa nói vừa lấy ra bánh tráng đã cắt sẵn, dùng tay đặc biệt linh hoạt phác họa phía trên.