Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 342

Chương 342 - Chương 342 -

"Con làm gì thế? Con còn đang mang thai đấy, sao lại chạy như thế?" Bà Tiết nghe thấy tiếng động ôm mặt bước ra, tức giận hỏi.

Đông Vân khóc không ra nước mắt chỉ vào mình, rồi lại chỉ vào bà ta, tiếp tục nôn khan. Cô ta vừa mang thai đã nôn nghén hai ngày, sau đó ăn toàn đồ ngon đến nỗi muốn nôn ra cũng không được.

"Lại không thoải mái à?" Bà Tiết bưng một vò nước đưa tới: "Con đang mang thai, đừng làm loạn lung tung, không phải trước đó rất khoẻ sao, sao lại nôn nữa rồi?"

"Tại con trai ngoan của mẹ đấy." Đông Vân vừa nói vừa buồn nôn: "Bình thường chẳng bao giờ thấy ân cần hào phóng, tự nhiên hôm nay lại mang nước trứng đường con làm cho hai người nhà họ An cho hai chúng ta ăn!"

Bà Tiết sững sờ, sau đó mới kịp phản ứng, sắc mặt tái xanh hỏi: "Ý con là gì? Con đã bỏ cái gì vào bát?"

Đông Vân còn chưa nói gì đã bắt đầu muốn nôn, nhưng cơ thể cô ta quá tốt, chỉ nôn khan chứ không thể nhả đồ ra: "Con, con..."

"Nói mau!"

"Không phải lúc trước Quốc Phi bị táo bón sao, trong nhà có sẵn một ít thuốc xổ, con, con cho hết vào..." Cô ta lo lắng đến đỏ hoe mắt.

"Tất cả, con bỏ hết vào sao?" Bà Tiết hốt hoảng: "Nhiều lắm đấy!"

"Còn, còn có." Đông Vân nhìn mẹ chồng, căn bản không định giấu giếm, dù sao cả hai cũng đã uống hết, vậy cùng nhau khó chịu buồn nôn luôn đi!

"Còn có gì nữa?" Bà Tiết run rẩy hỏi.

"Buổi sáng, buổi sáng con chưa đổ bô, tối qua con trai mẹ đi tiêu nên con đổ vào mỗi bát một ít..." Nói xong cô ta ôm cột nôn tiếp.

Bà Tiết cũng không nhịn được ôm một cây cột khác bắt đầu nôn mửa, nhưng sáng nay bọn họ chưa ăn gì, nước đường tiêu hóa quá nhanh, không thể nôn ra ngoài, chỉ có thể nôn khan, cổ họng nhanh chóng trở nên khô khốc đau đớn.

Tiết Quốc Phi bên cạnh nghe vậy cũng xanh mặt, ôm cây cột cuối cùng nôn ọe: "Đồ khốn nạn nhà cô! Có ai... ghê tởm... ác độc như cô không? Người ta tới làm khách, cô không cho ăn thì thôi... Còn, còn bỏ thêm..."

"Em tức quá." Đông Vân cũng rất uất ức: "Bọn họ có gan ăn trứng gà của em, sao em lại không có gan cho bọn họ bài học? Ai bảo hôm nay anh chịu khó như thế!"

Tiết Quốc Phi không dám lên tiếng, Hạ Hạ người ta cũng tốt bụng, ai biết con vợ khốn kiếp này lại ghê tởm đến vậy. Nhưng nếu anh ta nói ra, chắc chắn trong nhà sẽ lại ầm ĩ thêm.

"Bây giờ nói gì cũng muộn rồi. Mau uống nước xà phòng đi." Bà Tiết chợt nhớ ra, vội vàng đi lấy xà phòng, thậm chí không cần đong đếm, trực tiếp pha với nước nóng bóp bóp cho tan ra, ba người mỗi người một bát đổ vào miệng.

Vừa uống xong, trong bụng đã bắt đầu cồn cào, kêu ùng ục, sắc mặt lập tức thay đổi, thậm chí còn không buồn nôn, lao thẳng vào nhà cầm giấy đi đến nhà vệ sinh công cộng trong hẻm. Hôm nay là cuối tuần, lại là mùng hai, có rất nhiều người ở nhà không đi làm nên nhà vệ sinh công cộng rất bận rộn.

Mọi người đều đang đứng xếp hàng trước nhà vệ sinh nam và nhà vệ sinh nữ, bọn họ cũng không thèm quan tâm mà xông thẳng vào bên trong.

"Làm gì vậy?" Một gã đầu trọc túm lấy Tiết Quốc Phi, quặm mặt hỏi. Mẹ chồng nàng dâu bên kia cũng bị một nhóm người chặn ở bên ngoài.

Ba người ức chế cảm xúc đến mặt đỏ bừng: "Tôi, tôi đang vội..."

"Nói như thể không ai đang vội vậy, có nhìn thấy bao nhiêu người đang xếp hàng không? Bé con người ta năm sáu tuổi cũng biết xếp hàng, sao các người lại vô liêm sỉ lao vào như vậy?"

Bình Luận (0)
Comment