Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 343

Chương 343 - Chương 343 -

Mọi người đều đang công kích bọn họ, nhưng chỉ mới nói được vài câu, Tiết Quốc Phi đã không nhịn được mạnh mẽ phọt ra, tuy mặt đỏ bừng vì xấu hổ nhưng lại thật sướng như bay.

Trong ba người, anh ta uống nhiều nhất, mỗi bát uống một nửa, đồ vật nóng hổi bị bọc trong áo bông, cơ thể khẽ động đậy một chút, cổ tay, cổ chân, cổ áo đều tỏa ra một mùi nồng nặc chân thực.

"Oẹ..." Tất cả mọi người sững sờ, lập tức tránh thật xa, trên mặt mang theo nụ cười ngượng ngùng: "Ha, đúng là cậu đang rất vội..."

Anh ta cũng bị mùi thối của chính mình hun đến mặt xanh lét, đầu mờ mịt rối tung bước về nhà, đặt chân chỗ nào chảy ra chỗ đó, mùi hương kia theo cơn gió chui thẳng vào từng gia đình, mãi không tản đi, làm cả đoạn đường bị chửi rủa liên tục.

Hai mẹ chồng nàng dâu cũng không thèm để ý mặt mũi nữa, ôm bụng chạy thẳng về, gần như vặn vẹo bước vào phòng, chưa kịp đóng cửa đã lấy bô ra ngồi một cách say sưa. Bọn họ còn chưa kịp đứng dậy, cơn đau bụng thứ hai đã choáng váng ập đến.

Mà lúc Tiết Quốc Phi về đến nhà, chân cũng đã nhũn ra...

Trò cười của nhà họ Tiết cùng với hương vị cũng nhanh chóng lan truyền trong hẻm Hạch Đào, những người cùng sân với bọn họ có quyền lên tiếng nhất, dù sao cũng có một đứa bé khi chơi bịt mắt trốn tìm trong góc, đã nghe hết toàn bộ quá trình. Nghe nói nhà họ Tiết lòng dạ xấu xa, bỏ thuốc xổ và chất bẩn vào trứng đánh đường chiêu đãi khách, kết quả người ta không ăn thì thôi, ba người nhà bọn họ trời xui đất khiến chia nhau ăn, không nôn được ra còn đi ngoài liên tục, có thể thấy lượng thuốc kinh khủng thế nào.

Lại nói An Tri Thu trầm mặt kéo em gái rời đi, dáng vẻ im lặng cũng khiến An Tri Hạ hơi sợ hãi.

"Anh, anh xử lý vết thương đi, ngày mai anh còn phải đi làm nữa." Cô kéo anh ấy đến chỗ khuất gió, lấy chai nước ra rửa sạch vết thương, sau đó buộc khăn tay vào: "Khi nào về nhà thì bôi một chút i-ốt, lúc mới tới đây, em đã cố ý nhờ người kê từ bệnh viện thành phố, nghe nói rất hiệu quả, tốt hơn nước thuốc đỏ xanh nhiều. Ba đến năm ngày là có thể lành, tay anh đẹp như thế, sau này phải làm đầu bếp, không thể bị thương nữa..."

Đang nói, An Tri Thu đã ôm chặt cô vào lòng, nước mắt nóng hổi rơi xuống cổ cô. An Tri Hạ giật mình, đưa tay vỗ vỗ lưng anh ấy, hai mắt đỏ hoe nói: "Anh lớn như vậy rồi, sao còn thích khóc nhè thế này? Có phải lúc chúng ta sinh ra, bà mụ đã tính sai thứ tự không? Em là chị gái mới đúng?"

An Tri Thu không khỏi cong khóe môi lên, ủ rũ nói: "Có lẽ mẹ sợ em bị bắt nạt nên cố ý để anh làm anh trai."

Ai da, nước mắt An Tri Hạ vù vù rơi xuống, sao đứa nhỏ này lại làm người khác đau lòng như thế?

"Em bị sốt không nhớ được gì, sao lại không nói cho anh biết?"

"Dù sao em cũng chưa sốt phát ngốc, không quên gì trong sách, chỉ mất chút ký ức không vui thôi, em cảm thấy rất tốt nên không nói ra làm anh lo lắng." An Tri Hạ nhỏ giọng nói: "Anh, thật sự không sao đâu, bây giờ em có anh là đủ rồi."

"May mà không sốt phát ngốc." An Tri Thu xoa đầu cô, cực kỳ thỏa mãn thở dài.

Hai người điều chỉnh lại cảm xúc, An Tri Thu buồn cười nói: "Cô vợ nhà họ Tiết này nghĩ mình thông minh, còn người khác đều là kẻ ngốc chắc? Nước trứng đánh đường trắng có mùi vị và màu sắc đó sao? Hừ, bỏ thêm đường đỏ vào có thể che đi màu sắc ban đầu, cũng có thể át đi hương vị, không biết sẽ đi vào dạ dày của ai."

An Tri Hạ cũng không nhịn được che miệng cười: "Ai mà biết được?"

Bình Luận (0)
Comment