Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 403

Chương 403 - Chương 403 -

Ông cụ Tiêu đã từng làm hàng ngàn hàng vạn cuộc giải phẫu, giờ khắc này tay ông ta lại run rẩy nhìn hai bức ảnh kia. Ông ta nhìn ảnh chụp bức ảnh đứa cháu gái yêu quý đã xa cách suốt 20 năm, nhìn nếp nhăn quen thuộc trên mặt Tiểu Trần, đầu óc ông ta có chút ngây ra.

Nếu không có An Tri Hạ nhắc lại, chắc ông ta chỉ cảm thấy Tiểu Trần đã xa cách lâu này có chút quen thuộc, thân thiết, chứ tuyệt đối không nghĩ đến chuyện kia. Nhưng nhà họ Tiêu vốn theo nghề y, cực kỳ chú trọng việc dưỡng sinh, lựa chọn bạn đời cũng phải lựa chọn dựa theo tâm ý của bản thân, ai mà không có tướng mạo xinh đẹp, mặt mày như họa?

Nhìn năm đứa cháu trai hiện tại, đứa nào đứa nấy phong thái hiên ngang, phóng khoáng, ngược lại một cô cháu gái duy nhất lại có dáng vẻ bình thường, tính tình không giống như người học y điềm tĩnh. Nếu như trước kia bọn họ còn coi khuyết điểm của Tiêu Mai Kha vô cùng đáng yêu nhưng hiện tại, bọn họ đã không thể nuốt trôi, cũng đã nhìn được đáp án rõ ràng.

Ông ta vốn là bác sĩ, từ nhỏ đã biết nhìn nhận con người, có thể nhắm mắt sờ xương cốt là đã miêu tả được giọng nói, dáng điệu, tướng mạo của người ta như thế nào, có thể so sánh với dụng cụ vô cùng tinh vi. Tụi nhỏ tiếp thu nền y học phương Tây, còn ông ta thì dốc lòng nghiên cứu Trung y và Tây y kết hợp, có công rất lớn trong mảng nghiên cứu di truyền học.

Trước kia, ông ta muốn bỏ qua rất nhiều chi tiết, hiện giờ tất cả đều lần lượt hiện về, cả nhà bọn họ có thể uốn cong đầu lưỡi nhưng Tiêu Mai Kha không làm được; bọn họ có mắt hai mí, lông mi dày rậm nhưng Tiêu Mai Kha có mắt một mí, lông mi thưa thớt; con trai nhà họ Tiêu toàn cao trên 1m75, con gái thì phải cao 1m6, không ai quá béo mà Tiêu Mai Kha chỉ cao một mét rưỡi, tạng người dễ béo dù chỉ uống nước suông...

"Cô, cô có ảnh chụp của đứa nhỏ kia không?" Ông cụ Tiêu khó khăn mở miệng hỏi.

An Tri Hạ gật gật đầu, lấy ảnh chụp hôm trước từ trong túi ra.

Trong ảnh chụp là khung cảnh mọi người đang cực kỳ kích động, còn Kỳ Vân Lan đứng bên ngoài đám người, biểu tình vô cùng điềm tĩnh đứng nhìn. Bởi vì khoảng cách có chút xa nên dáng vẻ cô ta không được rõ ràng, rốt cuộc thì người ta cũng là nữ chính, chẳng sợ dung mạo không quá xuất chúng nhưng có cảm giác như hạc giữa bầy gà.

Chỉ là màu da và dáng người mảnh khảnh kia, cách một trang giấy cũng có thể cảm nhận được sự đặc biệt đó, ông cụ Tiêu nhịn không được đưa đôi bàn tay run rẩy sờ, nức nở: "Giống, quả thật rất giống, giống hệt như mẹ con bé."

An Tri Hạ nhún vai, nhìn đi, chỉ cần nữ chính xuất hiện trước mặt nhà họ Tiêu có thể kéo bức màn che. Có lẽ nguyên văn chỉ là nửa đầu của bộ truyện, nếu còn tiếp tục ra thêm nữa, có lẽ còn rất nhiều điều bí ẩn chờ đón phía trước.

Ông cụ Tiêu đứng ngồi không yên, rốt cuộc phải đứng dậy đi ra bên ngoài.

"Ai, ông ơi, ông không thể đi như vậy đâu!" An Tri Hạ vội vàng tiến lên giữ chặt ông ta lại.

"Làm cái gì đấy, lôi lôi kéo kéo còn ra thể thống gì nữa!" Ông cụ Tiêu hất tay cô ra, vẻ mặt không vui, lúc này mới bừng tỉnh nhớ tới, chỉ vào ảnh chụp nữ chính nói: "Đúng rồi, con bé đâu, ở nơi nào? Hơn nữa, tôi nghe nói con bé có thâm cừu đại hận với cô? Vậy cô để lộ tin tức này với tôi để làm gì?"

Gương mặt ông ta đầy cảnh giác nhìn cô gái nhỏ như con hồ ly trước mặt.

"Ông Tiêu, ông không thể đưa ra kết luận chỉ bằng dăm ba câu như thế, hai chúng ta thử thay đổi thân phận xem sao. Tôi cũng chỉ có suy đoán, ông không có cách nào để xác định quan hệ huyết thống phải không? Không có ai hiểu biết bằng người nhà họ Tiêu đâu nhỉ." An Tri Hạ tràn đầy chờ mong hỏi.

Cô đã thử tra cứu thông tin, tư liệu sớm nhất có ghi lại việc kiểm tra DNA vào năm 1977. có lẽ trước đó đã có kỹ thuật này, chỉ là bác sĩ không thành thạo kỹ thuật này hoặc đây là chuyện cơ mật không thể tiết lộ ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment