Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 406

Chương 406 - Chương 406 -

"Cho dù tôi lựa chọn Hoa Thắng, cũng không nhất định phải đầu quân dưới danh nghĩa trưởng đoàn Bạch cơ mà? Rốt cuộc thì tôi vừa mới vạch trần nội tình nhà họ Bạch và nhà họ Phòng, người nhà hai bên không hận chết tôi mới là lạ. Hơn nữa cha anh và anh trai anh vừa mới uy hiếp tôi xong. Nhà họ Phòng cũng có suy nghĩ muốn gây rối.

Còn nữa, tôi là công nhân của hợp tác xã cung ứng và tiếp thị, người nhà họ Phòng đồng ý cho tôi đến gần sao?" An Tri Hạ ra vẻ buồn rầu hỏi.

Kết quả vô cùng rõ ràng mà?

Bạch Lương Quế bất đắc dĩ nói: "Chỉ cần cô theo đoàn số 3, chúng tôi sẽ coi những việc này không hề phát sinh. Đồn đãi vớ vẩn và việc hãm hại nhà họ Bạch và nhà họ Phòng, mọi người sẽ không để trong lòng, chúng tôi cũng sẽ không so đo, sẽ không vì chút chuyện nhỏ ảnh hưởng đến việc Hoa Thắng chiêu nạp hiền tài chứ?

Hơn nữa, có tranh luận thì tác phẩm mới đáng giá để mọi người đánh giá, nếu cha tôi tổ chức triển lãm tranh, đồng nghĩa với việc ông ấy đã chuẩn bị tâm lý đón nhận lời tán thưởng và phê phán rồi.

Nhà họ Phòng bên kia cũng thế. Bách hóa Đại Lâu và hợp tác xã cung ứng và tiếp thị vốn tồn tại mối quan hệ cạnh tranh, thần tiên đánh nhau không có liên quan gì với cô cả. Cô chỉ cần nghĩ như thế, yên tâm sáng tác là được."

An Tri Hạ mím môi suy nghĩ: "Anh có tính đến việc cho tôi và người nhà của tôi một kim bài miễn tử không?"

Bạch Lương Quế âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cười gật gật đầu: "Được, nhưng hiện tại tình thế có chút căng thẳng, tôi không định khiến mọi việc rối tung lên nữa đâu. Chúng ta là cộng sự của nhau, đương nhiên đối phương có tốt mới thật sự tốt được."

Cha và anh trai không có quá nhiều tiến bộ trong nghệ thuật thư pháp mà ngành này lại có quá nhiều người bản lĩnh, nhưng không có quá nhiều người kiên trì theo đuổi nghệ thuật như nhà họ Bạch, như thế mới bộc lộ tài năng của bọn họ.

Giống như lần này cha anh ta tổ chức cuộc thi hội họa, thư pháp, muốn dùng chút mánh lới thu hút những người có tầm ảnh hưởng đến cổ vũ, khiến người ngoài có ảo giác rằng nhà họ Bạch rất hùng mạnh.

Anh ta biết rõ hiện trạng nhà họ Bạch và nhà họ Phòng nên cũng mang theo đủ thành ý, vứt hết mặt mũi tới gặp An Tri Hạ. Chỉ cần anh ta có thành tích trong đoàn biểu diễn, được lãnh đạo khen thì vị trí tổng phó đoàn trưởng rất nhanh sẽ thuộc về anh ta.

Chẳng phải vị trí đó còn béo bở hơn nhiều so với vị trí phó hội trưởng hiệp hội thư pháp của anh trai sao? Nhiều tiền hơn chẳng phải càng giàu sang phú quý hơn sao?

"Tôi rất muốn hợp tác cùng anh, nhưng anh phải cho tôi xem chút thành ý chứ?" An Tri Hạ nhìn sắc mặt xanh mét của đoàn trưởng Thư ở nơi đó chỉ chỉ: "Nhà họ Bạch và nhà họ Phòng buông tha tôi, nhưng đoàn trưởng Thư vẫn nhìn tôi chằm chằm kìa? Hơn nữa, đoàn Vĩnh Nghệ sẽ không cho tôi đi đâu."

Sắc mặt Bạch Lương Quế nghiêm túc: "Không khó để xử lý đoàn trưởng Thư, chỉ là đoàn văn công đã tồn tại suốt bao nhiêu lâu, được rất nhiều người che chở. Nếu muốn giải thể đoàn biểu diễn thì cần phải có thời gian, không phải chuyện một, hai ngày, vài tháng hay vài năm có thể giải quyết được."

"Vậy cứ để sự việc bị bại lộ là được." An Tri Hạ cười nói: "Đoàn trưởng Bạch, tôi chờ tin tốt từ anh."

Bạch Lương Quế trầm tư, cắn răng nói: "Được, hy vọng đồng chí Tiểu An nhìn thấy thành ý của tôi, có thể tạo ra tác phẩm xuất sắc."

"Đương nhiên, đương nhiên, quan hệ hợp tác mà." An Tri Hạ gật gật đầu, thấy Bạch Quân Nhã trừng mắt nhìn: "Còn làm phiền đoàn trưởng Bạch tiêu trừ lòng nhớ thương của nhà họ Bạch và nhà họ Phòng, nếu không tôi sợ mình sẽ không về nhà được đâu."

Anh ta thở dài một hơi, bất đắc dĩ cười nói: "Đồng chí Tiểu An mạo hiểm chơi ván cờ này như vậy ư."

Bình Luận (0)
Comment