Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 407

Chương 407 - Chương 407 -

An Tri Hạ nhướng mày cười cười: "Không có cách nào khác, tôi cũng muốn là cô gái yếu đuối dễ bắt nạt lắm chứ, nhưng nếu không suy nghĩ kỹ thì thành bùa đòi mạng mất. Tôi phải ước lượng móng vuốt của mình để các người thấy rõ, sau này tôi đỡ phải nước giếng phạm vào nước sông."

Cô làm trò chọc đúng vào chỗ đau của nhà họ Phòng và nhà họ Bạch, tuy rằng lúc ấy chọc đến nỗi bọn họ xấu hổ, giận dữ không thôi, hận không thể lột sạch cô ra. Nhưng qua lần này, hơn nữa sau lần "hợp tác", bọn họ chỉ có thể đổ lỗi do tính tình cô nóng nảy, không muốn chịu ủy khuất, bọn họ sẽ không coi cô như kẻ thù.

Rốt cuộc thì kẻ thù sẽ không bao giờ hợp tác với bọn họ.

"Hơn nữa, không có kẻ thù nào là vĩnh viễn, chỉ có lợi ích tồn tại mãi mãi." An Tri Hạ nâng cái ly trong tay, bắt đầu tô vẽ khung cảnh cho bọn họ tưởng tượng: "Đoàn trưởng Bạch, động tác của anh nhanh lên một chút. Chỉ khi nhìn thấy hiệu quả chân chính thì tôi mới có thể hợp tác cùng anh, giao tiết mục mới vào tay anh được.

Tới kinh đô rồi, cần chi tiêu rất nhiều thứ, khi đó tôi không tin tưởng đoàn trưởng Thư nên chỉ có thể vùi đầu viết kịch bản. Kịch bản đó dày một xấp, chắc chắn không thua kém là bao.

Hơn nữa, tôi đã từng biểu diễn ở những đơn vị lớn tại kinh đô, tuy sức ảnh hưởng ở nhà máy còn nhỏ nhưng được lên tivi rồi đó, thu thành phim điện ảnh để khán giả cả nước đều xem được, từ đó có được chỉ thị của ban lãnh đạo, tiếp thu tinh thần, cống hiến hết sức lực xây dựng Hạ Hoa lớn mạnh!

Còn nữa, tôi có thể lên tivi, làm phim điện ảnh, còn có rất nhiều cơ hội quý giá khác..."

Bạch Lương Quế có chút kích động, gây tiếng vang lớn ở kinh đô là một việc rất ghê gớm, giờ lại gây tiếng vang khắp cả nước, quả thật rất lợi hại. Ngẫm lại việc đoàn trưởng Thư, anh ta liên tục gật đầu: "Cô yên tâm, chúng tôi là người nhà họ Bạch có dòng dõi thư hương, cực kỳ coi trọng lời hứa, rất nhanh cô sẽ nhận được tin tức thôi."

Nói xong, anh ta lập tức đi trấn an nhà họ Bạch và nhà họ Phòng, nói sẽ hợp tác cùng An Tri Hạ. Tiền tài lợi ích treo trước mắt, lửa giận trong lòng có khó nhịn chừng nào cũng phải nuốt xuống. Bọn họ chỉ có thể an ủi rằng Hạ Hoa căm hận nước Uy như vậy, sao bọn họ có thể hợp tác kinh tế được đây? Nhưng có ai có thể bỏ qua tiền tài đây?

Dù sao thì ông cụ Bạch đã có kinh nghiệm từng trải suốt vài thập niên, nhìn nhận vấn đề tương đối toàn diện, hỏi trước: "Con đã điều tra rõ ràng con nhóc kia chưa? Miệng lưỡi con nhóc kia quá lợi hại, đừng tin những lời nó nói. Chỉ cần quan tâm đến bằng chứng rõ ràng là được!"

"Đương nhiên, con làm việc mà cha còn không yên tâm sao? Không thấy thỏ thì không thả chim ưng ra đâu." Bạch Lương Quế tiến đến bên cạnh ông cụ, tóm gọn tình huống cho ông ta: "Chỉ là một con nhóc tầm thường, đi học thì thông minh hơn bạn bè một chút, văn vở cũng không tồi. Tuy rằng cô ta còn nhỏ tuổi nhưng cuộc sống khốn khổ khi ở cùng mẹ kế, rồi còn có một năm làm thanh niên trí thức kia nữa nên kịch bản cô ta viết ra có nội hàm, đặc biệt khiến người ta xúc động.

Khả năng cũng là do khi còn nhỏ đã quá khổ, nên hiện tại cô ta không ăn mềm, tính tình nóng nảy, không dễ hòa hợp với những người xung quanh. Nếu cứ làm theo lời cô ta, không phải tiền sẽ dễ dàng vào tay sao?"

Ông cụ Bạch gật gật đầu, híp mắt cười nói: "Nếu là Thần Tài nhà mình thì chịu khó ngon ngọt một chút, không cần đẩy cô ta đi làm gì."

Rõ ràng An Tri Hạ cảm giác được người nhà họ Bạch và người nhà họ Phòng có chút dao động, ánh mắt như lưỡi dao chĩa thẳng về phía cô. Cô bật cười đi về chỗ hai vợ chồng Lý Hán Khiêm: "Đi thôi, xem thử kinh đô có nơi nào độc đáo, thú vị không?"

Mao Mạn Tịch tràn đầy sùng bái nhìn về phía cô: "Giải quyết xong rồi?"

Bình Luận (0)
Comment