Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 414

Chương 414 - Chương 414 -

Tề Quốc Cường vừa muốn nhìn hai người phụ nữ thì đã trông thấy nắm đấm của An Tri Thu, cảm giác cánh tay và vùng eo nhức mỏi lại tái hiện.

Anh ta trầm mặc cúi đầu, con ngươi hung ác nham hiểm tràn đầy âm mưu cùng dục vọng vẩn đục.

"Này, đây là hai đứa nhỏ gánh nặng nhà họ An ư?" Chị dâu Khang chỉ vào người trong viện, không dám tin tưởng hỏi bà ta, bấy giờ Khang Hiểu Hoa mới gật đầu khẳng định.

Chị dâu Khang lập tức nở nụ cười, vừa lòng đánh giá An Tri Hạ: "Mười tám tuổi rồi nên thay đổi nhiều quá, càng ngày càng đẹp. Eo thon hông to, vừa nhìn đã biết có thể sinh con trai!

Nghe nói cháu ở khu Thành Đông học tập? Qua mấy năm sẽ lên chính thức phải không?

Nghe dì nói này, cháu lớn lên xinh đẹp như vậy, nên lựa chọn tấm chồng nhanh đi, làm vợ hiền mẹ đảm. Đỡ bị người ta nhớ thương rồi bại hoại thanh danh.

Đứa con trai của dì cao lớn, một chấp ba, ai dám bắt nạt cháu nữa! Chờ hai đứa kết hôn, cháu ngừng học ở Đông thành, tới chỗ Tây thành chúng ta! Hai đứa cứ ở lại đây, hằng ngày chi tiêu vừa phải thôi, chờ đến khi có em bé xong tìm tạm một công việc gì đó, không phải cuộc sống quá viên mãn sao?"

An Tri Thu nghe xong chịu không nổi, dùng sức đá một cái, cây cột trong sân nhà bị đạp ngã, nóc nhà vốn là gạch ngói rách nát nhanh chóng rơi đầy đất, tiếng vang lớn đến nỗi đám người nhà họ An và người nhà họ Khang đều run run, không dám lên tiếng.

"Bà lặp lại lần nữa!" Sắc mặt anh ấy lạnh lùng, nắm chặt tay lớn tiếng nói.

"Cái gì thế?" Láng giềng đã sớm ghé vào cửa sổ nhìn ngó, những người khác cũng không nhịn được lao ra ngoài hóng chuyện nhà họ An.

Bà cụ Khang, ông Khang rồi còn mấy đứa cháu trai, cháu dâu, cháu gái, còn có Tề Lệ Quyên, một đám người nhanh chóng lao ra, chỉ không có ông An và đứa trẻ mới sinh đâu. Ba người An Tri Hạ đều có chút giật mình, nhà nhỏ như vậy sao có thể chứa được nhiều người như thế?

Thấy nhà mình xuất hiện nhiều người như thế, bà Khang càng có khí thế, bất mãn nói: "Người trẻ tuổi sao lại ngang bướng thế? Hai đứa sống bên ngoài một năm là đã không nghe lời cha mẹ nữa rồi sao? Chúng ta lo xong xuôi rồi, trong tay tôi có giấy hôn ước của hai đứa!

Nếu hai đứa không nhận, tôi sẽ mang thứ này đến đơn vị hai đứa, để mọi người biết hai đứa không chấp nhận hôn sự này như nào? Có náo loạn đến cả chỗ đồng chí Mao thì rõ ràng hai đứa không có đạo lý!"

"Giấy hôn ước?" An Tri Thu và An Tri Hạ lạnh lùng nhìn chằm chằm Khang Hiểu Hoa.

"Đúng vậy." Khang Hiểu Hoa có chút cáu giận trừng mắt: "Hai đứa nhìn dì với ánh mắt gì đấy? Dì là mẹ hai đứa, mặc dù không sinh ra hai đứa nhưng có công ơn dưỡng dục hai đứa mười một năm, có cùng sổ hộ khẩu với cha với hai đứa! Hai đứa phải đối đãi dì như mẹ ruột hai đứa, hơn nữa, việc này cũng đã được cha hai đứa đồng ý rồi."

Bình Luận (0)
Comment