Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 416

Chương 416 - Chương 416 -

"Thế, tay của Hữu Trụ bị anh trai cô bóp gãy đây này!" Bà Khang nâng cánh tay Khang Hữu Trụ lên, cánh tay gục xuống giữa không trung lắc lư qua lại cùng bộ dáng cậu ta nhe răng trợn mắt trông cực kỳ kinh khủng, da đầu mọi người đều tê dại, đồng cảm với đau đớn của cậu ta.

"Chỉ là trật khớp mà thôi." An Tri Hạ cười nhạo nói: "Dám ra tay đánh phụ nữ trước thì có đưa cậu ta lên cục cảnh sát cũng đủ kết tội. Làm sao, nhà họ Khang các người là một đám lưu manh thôi sao?

Rốt cuộc trong con ngõ nhỏ này đã có bao nhiêu cô gái đã âm thầm khóc lóc rồi chứ? Lá gan các người cũng lớn thật, dám làm chuyện ác giữa ban ngày ban mặt như này!"

"Cô, cô nói bậy!" Chị dâu Khang run run, lập tức hung tợn nói: "Nếu là thật, con nhóc nhà cô có quyền gì mà nói ở đây? Mọi người phân xử cho tôi, đứa con gái này đã có hôn ước với Khang Hữu Trụ, chúng tôi còn có giấy hôn ước nữa. Cuối cùng cô ta đi học xong, nhất định không nhận mối hôn sự này!

Hiện giờ vì quỵt nợ còn vu khống Hữu Trụ nhà tôi đối xử thô bạo với cô ta.

Nhà họ An thu lễ hỏi của chúng tôi gần ba nghìn đồng, trời ơi, đó là tiền nhà chúng tôi tích góp bấy lâu nay, người thành phố các ngươi không thể nhận tiền rồi không chấp nhận như thế được!"

"Khang Đại." Bà cụ Khang lạnh mặt nói: "Lời nói này của cô không đúng sự thật, ba nghìn đồng, có bán cả nhà các cô đi thì cũng không đủ số lẻ đâu. Cô còn không biết xấu hổ nói như thế? Hơn nữa, hiện giờ là Hạ Hoa thời kỳ mới, đã không còn luật lệ cha mẹ mai mối, con cái phải nghe theo như vậy nữa!"

"Dù sao, dù sao thì chúng ta cũng có giấy hôn ước!" Nói xong, bà ta thật sự móc ra một tờ giấy dúm dó ố vàng trong túi, để Tề Quốc Cường đưa cho mọi người xem.

Người thành phố đều biết mấy chữ, tuy không hiểu được hoàn toàn nhưng có thể nhìn ra được ba nghìn đồng và từ "kết hôn" quan trọng.

"Trang giấy cũ nhưng vết mực nước lại rất mới." Bà cụ Khang không đợi An Tri Hạ mở miệng đã phổ biến cho mọi người hiểu: "Màu đen của mực nước tốt nhất sẽ không phai màu, cho nên khế ước đều phải dùng mực nước màu đen để viết. Thế nhưng mực nước màu đen cực kỳ quý hiếm, ngày thường mọi người chỉ dùng mực xanh. Vì sau một khoảng thời gian, mực xanh sẽ dần phai màu, mọi người có con cái đi học chắc sẽ biết, mọi người có thấy dấu hiệu phai màu trong bút tích vừa rồi không?

Điều đó chứng minh khế ước này vừa mới viết cách đây một tháng, mà hai anh em nhà họ An chỉ ghé qua một lúc, nhưng nhà họ Khang không có ở đó. Vì vậy, tờ khế ước này là giả, lễ vật ba nghìn đồng để trục lợi số tiền mẹ An để lại cho hai anh em và tiền lương của bọn họ mà thôi!"

Tuy rằng ngày thường bà cụ Khang không thích thể hiện với người khác nhưng trên người bà ấy vẫn mang lại cảm giác vô cùng đáng tin cậy.

Mọi người khe khẽ nói nhỏ, tán đồng gật đầu, trang giấy cũ kỹ nhưng bút tích lại rất mới, theo tính cách nhà họ Khang, có lẽ sau khi biết được anh em nhà họ An đã có công việc ổn định, bọn họ mới nghĩ ra phương pháp này, một mũi tên trúng ba con nhạn, vừa có được tiền mẹ An để lại, vừa có thể cưới được cô vợ xinh đẹp, lại giải quyết vấn đề công việc cho con trai, quả thật rất mỹ mãn!

"Dù sao thì hôn ước này là do An Chí Bình ký, nhà họ An còn cầm của chúng tôi ba nghìn đồng, các người phải trả cho tôi." Bà Khang thấp bé, gầy còm âm trầm đi ra nói: "Thằng cả và Phúc Tử nhà tôi bị tên nhóc An Tri Thu đánh đến vỡ đầu chảy máu, các người cũng phải bồi thường đầy đủ!"

Bình Luận (0)
Comment