Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 418

Chương 418 - Chương 418 -

"Ông thật sự là cha chúng tôi sao?" An Tri Thu bỗng nhiên lạnh giọng hỏi: "Ông tự nhìn nơi ở đi, gian phòng ba gian đã bị nhà họ Khang chiếm bao nhiêu rồi? Bị bọn họ lôi kéo, ị một đống phân lên đầu mà ông còn muốn kéo chúng tôi đến hứng hộ?

Ông không cảm thấy ghê tởm nhưng chúng tôi cảm thấy ghê tởm!

Hiện tại là xã hội mới, ban lãnh đạo đều đề xuất tự do hôn nhân, ông đừng nhúng tay vào mối hôn sự này, nếu không chúng tôi cũng không nể tình ông là cha ruột, để ông gặp mặt lãnh đạo, chịu giáo huấn một phen."

"Chúng mày." Ông An tức giận đến nỗi phải đập cái bàn đứng lên: "Dù sao gao cũng lấy ba trăm đồng, em trai Quốc Bình bị bệnh vàng da, đã tiêu hết rồi. Nếu Tri Hạ không muốn gả đi, vậy mày tự bỏ tiền trả đi."

"ba trăm đồng? Cha à, ông bán tôi với giá ba trăm đồng? Vậy tại sao trong giấy hôn ước của nhà họ Khang lại đòi ba nghìn đồng." An Tri Hạ cười nhạo nói.

Ông An sửng sốt, ngẩn ngơ nhìn về phía bà Khang: "Không thể nào, rõ ràng chỉ có ba trăm đồng thôi mà!"

Bà Khang hừ lạnh: "Là 300, nhưng không tính lãi sao? Hơn nữa hai anh em bọn nó còn lấy trộm ba nghìn đồng từ chỗ Hiểu Hoa, phải đòi cho bằng được!"

"Bà à, nói chuyện cần phải có chứng cứ, cái gì mà ba nghìn đồng? Chúng tôi chỉ lấy tiền mẹ ruột để lại, chưa bao giờ nhìn thấy tiền của dì Khang. Hơn nữa, mỗi ngày cả nhà chỉ ăn cỏ ăn trấu, lấy đâu ra ba nghìn đồng mà trộm? Liệu có ai tin tưởng chuyện này? Tề Quốc Cường, Tề Lệ Quyên và hai đứa bé song sinh kia đã ăn hết tiền nuôi dưỡng hai anh em chúng tôi rồi còn gì?" An Tri Hạ lạnh mặt hỏi: "Đừng tưởng rằng dễ qua mặt tôi như vậy, bà dám làm giả khế ước, đổ món nợ ba nghìn đồng lên đầu hai anh em chúng tôi. Hơn nữa, người lấy tiền rồi ký hôn ước là đồng chí An, không phải là chúng tôi."

"Nếu các người không muốn ở lại kinh đô thì tiếp tục về nông thôn làm ruộng đi!" Chị dâu Khang gào mồm hét lớn, vô lại nói tiếp: "Nếu không trả tiền thì phải gả cho con trai tôi!"

Phương Hồng Diệp lạnh giọng nói: "Ai về nông thôn làm ruộng còn chưa biết chừng đâu. Hiện tại nhà họ Khang chỉ có vài người có việc làm, những người khác đều là dân thất nghiệp lang thang hoặc làm việc thủ công ở nhà sống qua ngày phải không? Hộ khẩu các người ở nông thôn, cũng không thể ngây ngốc ở đây mãi được.

Nếu có người đến kiểm tra, chắc sẽ lòi ra ngay! Chỉ sợ người ta đã bị các người mua chuộc, nhưng ở địa phương khác có thể thụ lí loại tình huống này."

"Chúng tôi có thư xác nhận rồi." Bà Khang nâng cằm hầm hừ: "Chúng tôi chính đại quang minh ở tại nhà họ An, không mua chuộc ai cả, các người cứ việc báo cáo!"

An Tri Hạ rũ mắt: "Bà à, thư xác nhận đâu phải đồ vạn năng, cũng có chút giới hạn đó. Các người ở nhà họ An một năm, vậy thì thư xác nhận như thế nào? Có thể lách luật của tổ chức, có thể mang theo cả nhà đến nhà người ta ở lâu như vậy sao!"

Bà Khang và chị dâu Khang nhịn không được liếc nhau, trong lòng có chút lo sợ: "Dù sao mỗi lần tổ dân phố tới kiểm tra, nhà của chúng tôi đều phù hợp quy định."

Bình Luận (0)
Comment