Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 462

Chương 462 - Chương 462 -

"Cô giáo Tiểu An, không cần nhìn xem hiệu quả trên sân khấu của bọn họ một chút ư? Có một số đoàn biểu diễn sẽ phát huy vượt mức bình thường vào thời điểm mấu chốt, nói không chừng sau đó sẽ có người tốt hơn. Nói gì thì nói, năm mươi đoàn biểu diễn đã chuẩn bị được hai tháng, bất thình lình bị tước đoạt cơ hội diễn thử như vậy, có chút không hợp tình người đâu?" Một người phó đạo diễn cau mày hỏi.

"Theo tôi biết, số lượng đoàn biểu diễn lớn nhỏ ở kinh đô cũng có đến mấy trăm, bọn họ hoàn toàn chưa chuẩn bị gì sao? Nếu đây là cuộc so tài của các đoàn biểu diễn, vậy thì bọn họ phải tiếp thu hết các quy tắc, đào thải sớm hay muộn thì có gì khác nhau chứ? Khác nhau ở chỗ là không được biểu diễn chính thức?" An Tri Hạ lạnh giọng hỏi: "Từ đề tài đã được chọn, cảm xúc thăng hoa, diễn viên phơi bày toàn bộ những phương diện bọn họ đã cân nhắc kĩ lương, mặc dù việc lựa chọn tiết mục của chúng ta sẽ không hoàn toàn chính xác, nhưng mười cái tên đứng đầu được cho lên sân khấu hẳn sẽ không bị sai số quá lớn. Vậy tại sao chúng ta phải lãng phí thời gian lên việc diễn thử rồi đào thải của bọn họ?"

Những người khác suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, diễn viên cho dù có thể phát huy vượt qua mức bình thường, nhưng đó là bọn họ đã có đề tài tốt, được bên hậu cần chống đỡ cùng với việc hợp tác đoàn thể. Những thứ này sẽ không thay đổi theo thời gian địa điểm, đây là bọn họ dùng phương pháp thiểu số phục tùng theo đa số miễn cưỡng đồng ý đấy nhé.

Nhìn những đồng chí lớn tuổi mang bộ mặt cứng nhắc, màu mắt An Tri Hạ sâu thẳm, tiếp tục nói: "Mỗi người hãy cầm lấy một tờ giấy, nhìn vào thực tế viết ra hai mươi lăm cái tên trong lòng mình. Để tôi xem thử nghiệp vụ và tài nghệ của các đồng chí."

Hai câu này đã làm tất cả mọi người có chút không thích ứng được, nếu muốn viết theo thực tế, vậy bọn họ không thể nhìn vào sở thích của người xem và khuynh hướng đơn giản để quyết đình số người, để có thể viết ra bọn họ phải cẩn thận cân nhắc mọi mặt. Một số đồng chí lớn tuổi đã bắt đầu đổ mồ hôi trên trán, muốn mở miệng phản bác nhưng nhìn thấy An Tri Hạ dùng đôi mắt lạnh, nhạt nhẽo nhìn thấu hết mọi hình dáng của bọn họ, lại nhìn thấy gương mặt nghiêm túc của đạo diễn Hồ và những đồng nghiệp khác đang vùi đầu suy nghĩ.

Bọn họ chỉ có thể dùng bộ mặt đau khổ thầm thở dài rồi nghiêm túc suy nghĩ.

Đạo diễn Hồ viết rải rác liên tục lên một tờ giấy rồi đẩy tới bên cạnh An Tri Hạ: "Cô giáo Tiểu An, cháu có phải nhìn ra cái gì rồi không? Giải quyết tận gốc như vậy cô không sợ chọc phải phiền toái sao?" Nhìn như là khán giả chọn ra các tiết mục, nhưng thật ra đã quyết định nội bộ hết, có khi mười vị trí đều do mua chuộc rồi quyết định, nhiều nhất chỉ có thứ hạng là sẽ thay đổi một ít.

Những người như bọn họ chỉ phụ trách làm việc, không tham dự đến việc bình chọn này.

"Cháu chỉ muốn cuộc so tài này diễn ra thật công bằng liêm chính, phải chuyên nghiệp nhất, cháu không hiểu cách làm việc của mấy người đâu."

Vậy mà còn bảo không hiểu? Ông muốn hất cánh tay lắm rồi!

Đạo diễn Hồ khẽ cười rồi lắc đầu, mình đã già từng tuổi này rồi, không có sự dũng cảm như con nghé mới sinh của người trẻ tuổi, ông cũng bắt đầu vùi đầu viết ra những cái tên mình nghĩ đến.

Nửa giờ sau, An Tri Hạ đã nhận được một xấp kết quả, cô chuyển tay giao cho trợ lý, viết thành một bảng kê khai ngay trước mặt mình, lấy hình thức đọc tên người được chọn ghi từng kết quả vào giấy.

Thật ra thì mọi người đều có thể giám định cơ bản, năng lực thưởng thức tất nhiên là phải có, mười mấy tiết mục dùng phương pháp hơn một nửa tổng số người chọn, trực tiếp tiến vào vòng trong. Số còn lại thì bọn họ phải thảo luận kịch liệt mới quyết định từng vị trí được, nhiều hơn hai so với số lượng ban đầu bọn họ quyết định là hai mươi, đều là tiết mục có tính tranh cãi cao.

Tiết mục được quyết định xong xuôi, An Tri Hạ cũng định ra cơ cấu của toàn bộ tiết mục. Tổng cộng có thể chia thành năm chủ đề lớn: Ca tụng Tổ quốc, khen ngợi người dân lao động, biết ơn công lao cha mẹ, tưởng tượng về tương lai và thời gian như thoi đưa. Vấn đề còn lại là, làm thế nào để xếp thứ tự bọn họ thành một buổi biểu diễn hay!

Bình Luận (0)
Comment