Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 470

Chương 470 - Chương 470 -

Các diễn viên dưới sân khấu đều mang vẻ mặt hóng chuyện, bọn họ cũng coi như là thí sinh kỳ cựu của cuộc thi đấu đoàn biểu diễn theo đoàn mùa xuân, ai cũng có kinh nghiệm ít nhất hai ba mùa, sao có thể không biết giám đốc nghệ thuật Trương là người thế nào? Thường ngày ở phía hậu trường, bọn họ đều sẽ nghe thấy giọng nói răn dạy người khác như sư tử hà đông của giám đốc nghệ thuật Trương. Bà ta tự xưng là người làm nghệ thuật, không biết mắng chửi người, nhưng những lời nói của bà ta vô cùng khó nghe, khiến cho những người lớn tuổi xấu hổ đến mức hận không thể đào cái hố chui vào.

Bà ta tên Trương Thiến Lệ, mọi người đặt cho bà ta biệt danh là Trương độc ác*!

(*) Gốc 张千刀:Trương thiên đao, thiên đao (chịu ngàn đao còn chưa hết tội) chỉ những người độc ác.

Cô giáo tiểu An này thật lợi hại, vừa mới tới còn chưa hiểu rõ tình hình căn bản đã ngang ngược đối đầu với Trương độc ác. Chính vì điều này, trong lòng bọn họ có chút cân bằng lại, chuẩn bị lát nữa châm chước cho phần biểu diễn cô giáo tiểu An.

Đạo diễn Hồ cầm micro, nhìn tài liệu rồi nói: "Lúc nãy cô giáo tiểu An nói không sai, lần này chúng tôi tăng thêm từ hai mươi tiết mục chính thức thành hai mươi hai tiết mục, là bởi vì có hai tiết mục không đạt tiêu chuẩn, nhưng bởi vì đủ mọi nguyên nhân khiến cho hơn nửa các đồng chí trong ban tổ chức phải bầu ra.

Tôi sẽ không nói tên ở đây, nhưng tôi hy vọng mỗi một đoàn biểu diễn đều sẽ dùng thực lực đáng có, đồng thời nghe theo sự chỉ huy của cô giáo tiểu An, đồng tâm hiệp lực để cuộc thi biểu diễn lần theo hình thức mới này thành công tốt đẹp!"

Sau đó ông giới thiệu toàn bộ quy trình của cuộc thi.

Hình thức hợp hai mươi hai tiết mục khéo léo mà đa dạng để tạo nên một vở kịch sân khấu lớn, chỉ nghe qua, cũng đủ để toàn bộ diễn viên ngạc nhiên và phấn khích. Trong lòng bọn họ đã có thể dự đoán rằng cuộc thi đoàn biểu diễn sẽ nhận được sự khen ngợi cao độ từ lãnh đạo.

Mà hết thảy đều như biên đạo An Tri Hạ nói, tâm trạng của mọi người phức tạp. Bọn họ có thể tiếp nhận bất cứ thứ gì, cũng rất tán thành ủng hộ tài hoa của An Tri Hạ, duy chỉ có một điều không thể tiếp nhận được đó chính là cô vẫn còn trẻ trung xinh đẹp!

An Tri Hạ đã tự mình vào phòng trang điểm, không để bất kỳ ai giúp đỡ, nhìn qua đồ trang điểm trên bàn, sau đó bắt đầu rửa mặt, sau đó lấy sản phẩm chăm sóc da cùng kem lót từ trong túi, lần lượt thoa lên mặt.

Trang điểm là điều bắt buộc mà tất cả các minh tinh phải biết, nhưng các trang điểm của hí kịch không giống với trang điểm thông thường. An Tri Hạ có lợi thế đã từng diễn qua vai nữ chính hoa đán, sao có thể thiếu ca khúc kinh điển như 'Du Viên Kinh Mộng', trang điểm theo Đỗ Lệ Nương cũng không làm khó được cô, hơn nữa phân đoạn diễn xướng này cô đã từng dành ra hai tuần để theo học bậc thầy, miễn cưỡng có thể đủ để trình diễn.

(*) hoa đán: là vai nữ có tính cách sinh động, hoạt bát, mạnh mẽ, cũng có khi chua ngoa, phóng đãng.

(*) Đỗ Lệ Nương: nhân vật nữ chính trong 'Mẫu Đơn Đình'

Đạo diễn Hồ vừa kết thúc, các nghệ sĩ lớn tuổi đã mang ghế và dụng cụ lên sân khấu. Các trợ lý trẻ khéo léo thì nhanh nhẹn cất bàn ghế trên bục sân khấu, sắp xếp micro.

Tiếng sáo du dương vang lên, An Tri Hạ mặc váy hồng cầm quạt giấy duyên dáng thướt tha bước ra từ phía hậu trường, tư thái ưu nhã, mở miệng nói: "Chưa đến viên lâm, sao biết được cảnh xuân thế nào?"

Mọi người phía dưới sân khấu không nhịn được ồ lên một tiếng, bọn họ đã chuẩn bị châm chước rồi, cô không thể cho bọn họ chút đường sống hay sao? Rõ ràng có thể dựa vào giá trị nhan sắc để kiếm sống, dùng tài năng phân cao thấp với bọn họ để làm chi?

"Nguyên lai xá tử yên hồng khai biến,

Tự giá bàn đô phó đoạn tỉnh đồi viên.

Lương thần mỹ cảnh nại hà thiên

Thử tâm lạc sự thuỳ gia viện?

Triêu phi mộ nguyện, vân hà thuý hiên

Vũ ty phong phiến, yên ba hoạ thuyền.

Cẩm bình nhân thắc khán đích giá thiều quang tiện!*"

(*) Bản dịch:

"Trước sao hồng tía đua chen,

Giờ sao giếng lấp tường nghiêng thế này?

Cảnh xuân sắc thắm còn đây

Lòng xuân lại đã đâu hay nhà nào

Sương giăng sớm, chiều mây cao

Mưa che tranh cũ, khói xao ảnh thuyền

Tuổi xuân thiếp khóa trong hiên

Ngẩn ngơ ba tháng xuân nghiêng qua trời!"

Bốn câu ngắn ngủi, lại khiến An Tri Hạ một lần hát ba lần ngâm trong khúc nhạc biểu diễn trọn vẹn ba phút, thể hiện vô cùng tinh tế sâu sắc tâm trạng thương cảm lúc dạo chơi lâm viên của Đỗ Lệ Nương, giống như cô chính là cô gái thanh nhã đoan trang bị trói buộc nơi khuê các.

Tiếng nhạc dừng lại, người trong khán phòng dừng lại khoảng ba giây, mới có người dùng sức vỗ tay tán tưởng, những người khác cũng phục hồi tinh thần kích động vỗ tay theo. Bọn họ đều là người làm nghệ thuật, yêu cầu với cái đẹp đã khắc sâu vào xương cốt. Người chuyên nghiệp cũng không chắc có thể diễn vai Lệ Nương sinh động như vậy được!

"Cô giáo tiểu An, chúng tôi tâm phục khẩu phục!"

Bình Luận (0)
Comment