Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 503

Chương 503 - Chương 503 -

Lý Hán Khiêm ra ngoài một chuyến liền dẫn theo một già một trẻ trở về, lúc ăn cơm trong nhà rộn ràng hơn nhiều. Bà cụ Khương thế nào cũng phải bắt An Tri Hạ ngồi xuống, không ngừng hỏi cô thích ăn gì, không để ý đến việc ăn uống, luôn luôn dùng đũa chung gắp thức ăn cho cô.

Dáng vẻ vô cùng ân cần cẩn thận từng tí một, khiến An Tri Hạ suýt rơi nước mắt.

Cho dù bình thường ở bên ngoài An Tri Hạ tỏ vẻ kiên cường, cũng không hiếm lại việc được người khác yêu thương, mọi việc có anh trai là đủ. Nhưng sự thật chứng minh, người chưa từng được hưởng thụ được tình yêu thương, nội tâm luôn có một nơi rất yếu đuối, ở nơi đó cô chỉ là một đứa trẻ không bao giờ lớn mãi mãi thiếu đi tình yêu thương.

Vì tình yêu, cô can tâm tình nguyện hy sinh tất cả.

Làm thế nào đây? Ngoại trừ anh trai, dường như cô còn muốn có một người thương yêu mình như người bà trước mặt.

Một người ân cần gắp thức ăn, người kia cúi đầu ăn không từ chối, nếu không phải Lý Hán Khiêm và Mao Mạn Tịch chướng mắt ngăn bà cụ Khương lại, sợ rằng dạ dày của An Tri Hạ có thể vỡ ra mất.

Uống ngụm canh cuối cùng, An Tri Hạ ngồi nguyên tại chỗ vuốt ve cái bụng hơi nhô lên của mình, không muốn đứng lên.

Bà cụ Khương có chút lúng túng, vẫn là Lý Hán Khiêm dặn dò dì giúp việc trong nhà nấu ít nước sơn tra để An Tri Hạ tiêu thực. Thằng nhỏ cũng lạch bạch chạy về phòng mình, lấy ra một miếng kẹo dẻo hỗ trợ tiêu hóa mà cậu coi như bảo bối.

An Tri Hạ buồn cười nhìn về phía bà cụ Khương: "Bà Khương, bà đừng nhìn cháu như thế, bà có chuyện gì thì cứ nói."

Miệng bà cụ Khương mấp máy, trong lòng đã nghĩ kỹ, nhưng lúc muốn nói lại không biết nói gì. Bà sợ dọa cô bé, nhưng vẫn có chút kích động nói: "Nhà bà có một thằng nhóc, mãi không chịu kết hôn, cả ngày cũng không thấy bóng dáng. Bà vẫn luôn hy vọng cô cháu gái có tính cách tốt lại xinh đẹp như cháu, haiz, không ngờ bà già rồi, còn có thể gặp được người vừa ý.

Bé con, lời của bà có chút mạo phạm, cháu lớn lên rất giống bà hồi còn trẻ, khiến bà nhất thời tưởng rằng bản thân mình trẻ ra vài chục tuổi, trở về hồi mới kết hôn với ông.

Bà cho rằng chúng ta đặc biệt có duyên, không biết bà có thể nhận cháu làm cháu gái được không? Hai nhà chúng ta thường xuyên qua lại..."

Bà cụ Lý vội vàng nói chen vào: "Chị à hai người mới gặp nhau lần đầu, liền nhận làm người thân luôn ư? Việc nhận người thân là chuyện lớn, phải để hai bên gia đình đồng ý mới được. Em biết chị yêu thích cô bé này, nhưng mọi việc từ từ rồi sẽ đến, không phải vội."

Bà cụ Khương phục hồi tinh thần, gật đầu cười áy náy với An Tri Hạ: "Trông bà vui mừng quá rồi, dọa cháu rồi à? Ngày khác cháu lại đến nhà bà chơi, gặp được chính là duyên phận, không phải cháu cũng quen biết Minh Minh nhà bà hay sao? Người trẻ tuổi có chuyện để nói với nhau.

Đúng rồi, bà nghe tiểu Tịch nói cháu đang làm việc ở đâu nhỉ?"

"Cháu làm ở đài truyền hình phụ trách kênh nước ngoài, chỉ có điều hiện giờ vẫn trong giai đoạn thu xếp, ngày một tháng năm mới bắt đầu phát sóng, bà Khương có thể xem thử, cháu bảo đảm kênh này sẽ rất thú vị." An Tri Hạ cong mày nói.

"Được được, bà nhất định sẽ gọi mọi người ngồi trước tivi xem." Bà cụ Khương nghe xong cười tủm tỉm gật đầu, cầm tay cô không buông: "Nếu như cháu gặp khó khăn cứ nói với bà, anh trai Minh Minh của cháu là giám đốc cửa hàng Hữu Nghị, cũng có chút bản lĩnh, chắc chắn sẽ giúp đỡ."

"Vâng ạ."

"Bé con, không phải bà nói lời khách sáo đâu, bà thật sự đối xử với cháu như con cháu của mình vậy. Trong nhà chỉ có mỗi một mình anh Minh Minh, không có anh chị em bầu bạn, cũng không chịu tìm đối tượng sinh con đẻ cái, vô cùng quạnh quẽ." Bà Khương vừa định hỏi thêm thông tin chi tiết về kênh nước ngoài mà An Tri Hạ phụ trách, ông cụ Khương đã về.

Bình Luận (0)
Comment