Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 548

Chương 548 - Chương 548 -

Bọn họ kiên trì dập đầu phiên dịch, câu này chưa dịch xong, người ta đã nói câu thứ ba thứ tư, hơn nữa bọn họ dịch cũng không chính xác.

Hoàng Nhã Như nhìn không nổi nữa, trực tiếp đứng ở ngoài bên dùng phát âm cực lưu loát và tiêu chuẩn truyền đạt lại. Nhưng năm phút sau, đạo diễn không thể không hô cắt.

Nhiếp ảnh gia đau lòng nói với hai người kia: "Hai người thật sự là người của bộ ngoại giao phái tới giúp chúng tôi? Dù có đang học nghề cũng không thể như vậy được, cho dù là học sinh trung học ở trường giáo sinh cũng giỏi hơn các người. Vừa rồi lúc các người đạp cửa đã lãng phí dây băng, hiện tại lãng phí thêm thời gian và tài nguyên của mọi người."

"Chúng tôi, chúng tôi chuẩn bị không đầy đủ, hơn nữa các người cũng không làm theo bản thảo đã đưa!"

"Đúng, mấy người rõ ràng là làm khó dễ chúng tôi, không cho bộ ngoại giao mặt mũi!"

"Hai vị đồng chí mới là đang khi dễ chúng tôi, tưởng chúng tôi không biết trình độ của nhân viên bộ ngoại giao sao?

Không thì các người đem hai câu này hỏi thoải mái trước mặt nhân viên trong bộ. Xem có bị đồng nghiệp chế giễu và khinh bỉ không?

Hừ, bạn bè nước ngoài đến thăm đất nước của chúng ta, họ có cho thời gian để đọc bản thảo không? Các nhà lãnh đạo lớn có thể bị trì hoãn bởi vì doanh nghiệp không đạt tiêu chuẩn, dẫn đến trì hoãn các quyết định quan trọng, vậy lấy ai chịu trách nhiệm? Hay là do các người cảm thấy kênh nước ngoài của chúng tôi không quan trọng, ngày mai phát sóng mà hôm nay các người không thể nào nghiêm túc hoàn thành trách nhiệm được?

Hai MC vì phối hợp phiên dịch với hai người, không nói một từ nào hiểm hóc hay tối nghĩa, nhưng các người vẫn phiên dịch như muốn bể đầu, đây là bộ mặt mà Hạ Hoa dùng để mang ra quốc tế sao?"An Tri Hạ không biết từ lúc nào đã mang giày cao gót đi lên, lạnh lùng chất vấn.

Mọi người nhỏ giọng gọi cô giáo Tiểu An.

"Cô giáo Tiểu An, sao cô lại trở về?" Sắc mặt Thiệu Đồng Phong chuyển biến chậm lại, nhỏ giọng hỏi: "Có phải ngoại cảnh quay không thuận lợi không?"

"Bên ngoài nổi bão cát, cho nên chúng tôi kết thúc công việc sớm rồi trở về." An Tri Hạ mang vẻ mặt buồn bực, chất lượng không khí ở kinh đô thập niên 60, 70 vô cùng ác liệt, lại là lúc xuân hạ giao nhau, cát vàng trải rộng khiến trong không khí đều là mùi tanh.

Nhớ lại nhiều thập kỷ sau, kinh đô sẽ khôi phục lại quang cảnh bầu trời xanh cùng những đám mây trắng.

"Đây là băng quay cảnh vừa rồi sao? Vậy thì đưa qua bộ ngoại giao đi, để người phụ trách của họ nhìn vào trình độ nhân viên ở chỗ mình!"

Hai đồng chí kia đã gấp đến độ bối rối, vội vàng chạy tới: "Chủ nhiệm Tiểu An, mọi người đừng đưa băng ghi hình đó ra bên ngoài!"

"Tại sao không? Kênh nước ngoài xây dựng rất nghiêm túc, nhưng thái độ của hai người có vấn đề, ngày mai phát sóng, bây giờ mới nghênh ngang tới? Nếu đã sợ hãi, vậy tại sao còn lên mặt làm giá?" An Tri Hạ và mọi người trầm mặc.

"Chúng tôi, chúng tôi chỉ cần có bản thảo vẫn có khả năng làm hết sức, thực sự làm được mà." Đồng chí nữ hào hứng nói: "Chủ nhiệm Tiểu An xin cho chúng tôi thêm một cơ hội, ngày mai, không, buổi tối chúng tôi chắc chắn có thể dịch bản thảo ra và đọc thành thạo."

An Tri Hạ nhịn không được cười ra tiếng: "Bản thảo? Có chắc đọc lưu loát được không? Tiến độ nhiệm vụ của tổ tiết mục của chúng tôi rất nhanh, không có thời gian chờ các người lật từ điển viết ra những câu sai ngữ pháp rồi bị người ta chê cười, khiến toàn bộ nhân viên phải tăng ca ghi hình buổi tối cùng mấy người!

Được rồi, hai người cũng đừng ở chỗ tôi tốn nước bọt nữa, chắc chắn rồi thì trở về đơn vị của mình đi. Chờ tôi rảnh rỗi sẽ phản ánh với bộ trưởng của mấy người, phải nắm rõ năng lực nghiệp vụ của nhân viên nhiều hơn, lỡ như bạn bè nước ngoài đến sẽ mất sạch mặt mũi."

Bình Luận (0)
Comment