Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 62

Chương 62 - Chương 62 -

Cô vô thức nhìn về phía anh trai mình, anh vẫn nở một cười ngu đần như cũ, hai hàm răng trắng lấp lánh dưới ánh nắng mùa đông chiếu vào khuôn mặt đỏ ửng của con gái nhà người ta.

"Thanh niên trí thức Tiểu An, mấy con gà con cô nhờ mẹ tôi ấp trứng đã nở ra rồi, còn nuôi thêm mấy ngày ở nhà nữa." Nói rồi cô ấy vén tấm vải trên rổ lên, lộ ra một bầy gà con líu ríu, lông bông hoạt bát: "Ba con gà mái nhà tôi đều đang ấp trứng, mẹ tôi sợ lãng phí nên cho thêm một ít trứng vịt và trứng ngỗng vào, hôm qua tất cả đều nở hết rồi. Thanh niên trí thức Tiểu An cô nhìn thử xem, bọn chúng rất năng động nha."

"Ở làng chúng ta không thiếu nước, đuổi vịt và ngỗng ra ngoài một ngày để chúng tự tìm thức ăn, cũng không lãng phí lương thực. Hơn nữa ngỗng còn rất khôn, có thể giúp trông vịt và nhà cửa, thậm chí có người còn để ngỗng trông con nữa ấy."

"Cô có muốn không, nếu không muốn thì tôi mang về."

Hai mươi con gà con, mười con vịt, sáu con ngỗng.

"Muốn, chúng tôi muốn hết." An Tri Thu nhanh chóng trả lời, bước tới nhận lấy cái rổ, cúi đầu tò mò trêu chọc một lúc, cười cảm ơn rồi đặt cái rổ cạnh bếp lò.

An Tri Hạ cười kéo Phương Hồng Diệp vào trong nhà: "Vào nhà một tí cho ấm, còn lâu anh tôi mới trả cô rổ."

"Không cần đâu, hôm nay là mười lăm, trong nhà còn đang vội vàng làm đồ ăn đây, tôi phải trở về giúp một chút." Phương Hồng Diệp ngại ngùng cười cười, lập tức muốn tránh ra chạy về nhà: "Khi nào xong thì hai người mang rổ trả lại là được."

Chờ đến khi An Tri Thu mang nửa rổ đồ đi ra, nghi hoặc nhìn quanh bốn phía: "Người đâu?"

Nghe thấy em gái nói người đi rồi, anh lại lầm bầm: "Chờ một tí cũng không được à?"

An Tri Hạ nhìn anh trai ngốc nghếch, lắc đầu bỏ đi mà không trả lời.

Anh trai có EQ thấp, tinh thần trách nhiệm nặng nề, lại không thích tham lam lợi dụng người khác, ngoại trừ khoảng thời gian khó khăn trước khi rời nhà, lấy được một "số tiền lớn", thì cô thực sự không nhìn ra bất kỳ dấu hiệu tồi tệ nào trong người anh.

Cơ thể hai anh em nhà họ An bị tổn thương nghiêm trọng, cũng vì tiếp nhận công việc cày bừa vụ xuân, ngày nào An Tri Hạ cũng nấu đủ loại canh cháo: Canh xương hầm, canh gà, canh bồ câu, canh chim sẻ, canh ngũ cốc, canh cháo tôm... nên bếp lửa lúc nào cũng hừng hực.

An Tri Hạ chỉ đạo anh trai dùng củi đốt thành một vòng tròn gần bếp, trải rơm khô, nén chặt lại để thả gà con, vịt, ngỗng vào.

Sau khi ngâm hạt kê trong nước nóng để làm mềm, cô lại bí mật thêm một ít thức ăn cho gà giàu dinh dưỡng được chế biến nhân tạo vào.

Lũ gà vịt ngỗng con vỗ cánh vươn đầu mổ hộp thức ăn làm bằng mối nối tre, con nào con nấy phấn chấn hẳn lên.

Hai anh em chụm đầu lại xem một lát, đã gần đến trưa, phòng bếp bên cạnh sôi nổi hẳn lên, người này góp một cân thịt, người kia góp một con gà, nhà này một cân bột mì, nhà kia nửa cân mì vừng...

Phí Tranh đứng ở cổng nhỏ giọng hỏi: "Hai người có cùng mọi người ăn cơm trưa không?"

Hai anh em nhìn nhau rồi đồng loạt lắc đầu. Nếu bọn họ đi ăn thì sẽ bị mấy kẻ mồm mép gọi là nịnh bợ, đơn phương làm hoà. Nếu không đi ăn thì lại sợ bị nói là ghen ghét nhỏ nhen. Làm gì cũng bị người khác nói thì ngu gì phải góp đồ ăn chung?

Ở nhà tự nấu ăn không phải ngon hơn sao?

Cô ấy khẽ thở dài, lại có chút ghen tị: "Vậy được rồi, để chị đi giúp thanh niên trí thức Kỳ một tay." Cô ấy chỉ có một mình, để cuộc sống dễ dàng hơn thì phải giữ thái độ khiêm tốn, trung lập. Nếu có một người đàn ông nào đó có thể vì cô ấy mà chống đỡ cả bầu trời, cô ấy cũng muốn sống một cuộc sống thoải mái tùy tiện một chút..

Liếc nhìn người đàn ông đẹp trai sạch sẽ đang cười nói thì thầm với em gái, cô ấy mím môi dưới, sau khi quay người lại trên khuôn mặt đã xuất hiện một tia ửng hồng nhè nhẹ.

Bình Luận (0)
Comment