Tuy rằng, kênh nước ngoài vừa mới trình chiếu được hơn nửa tháng, nhưng lại có được thành tích rất khá, còn những kênh khác cũng đang trong quá trình chỉnh đốn để cải cách đi lên. Hiện tại chúng ta có khoảng 50 kênh, mà vẫn là một người làm hai việc. Hơn bảy trăm người không phải chỉ chia ra cho sáu kênh đang hoạt động, mà còn để chuẩn bị cho những kênh mới sắp ra mắt."
Cô nói chuyện cả buổi đã thuyết phục hết tất cả người trong nhà, chờ khi Khương Sĩ Minh vừa vào cửa, bà cụ Khương vui vẻ đi qua, kiêu ngạo khoe việc làm của cháu gái ngoan nhà mình, còn hung dữ nói với anh ta: "Cháu là tổng giám đốc cửa hàng Hữu Nghị, giao tiếp rộng, quen biết nhiều, giúp em gái mình thêm ít tài trợ, giảm bớt áp lực tài chính của quốc gia, nghe chưa!"
Khương Sĩ Minh nhướng mày, nhìn về An Tri Hạ dựng ngón cái, khóe môi hiện nụ cười: "Không hổ danh là em gái của anh, muốn làm là làm việc lớn, ngành sản xuất tivi của nước mình khởi đầu muộn, dù có làm phô trương hơn cũng chưa chắc có thể đuổi kịp với những nước khác."
"Có cái gì khó khăn cứ việc nói, anh nghĩ cách cho em. Nhưng mà, có một số việc cần nên làm theo trình tự chính quy thì bắt buộc phải làm, đừng có ngốc nghếch cái gì cũng tự chịu trách nhiệm, sẽ bị người khác cho là đứa ngốc mà hại bản thân đó."
An Tri Hạ hiểu rõ, gật đầu: "Vâng ạ, việc đó là việc nên làm. Hiện tại, ngành sản xuất tivi đang là ưu tiên của quốc gia, em khẳng định không dám đảm nhận nhiều việc. Mặc dù em có biện pháp giải quyết, cũng phải nhường cho nhóm lãnh đạo ở trên biết được trước, tuyệt đối sẽ không để cho người khác thừa nước đục thả câu, lợi dụng làm chuyện xấu.
Hơn nữa, em tin tưởng vào giai đoạn hiện tại, nhóm lãnh đạo đều đang chú ý vào hướng đi của đài truyền hình, chắc là không có quá nhiều người dám đi ngược lại để phá hoại đâu."
An Tri Hạ chụp lại tất cả hai nghìn bộ sơ yếu lý lịch, văn bằng và hộ khẩu để lưu trữ, cũng đóng dấu hai phần. Sau đó về phòng của mình nhìn kỹ lại từng cái.
Lúc cô thiết kế bản sơ yếu lý lịch này, trừ việc yêu cầu ứng viên phải điền những thông tin cơ bản, còn yêu cầu viết ra những nỗi sợ đặc biệt của bản thân, cũng như đưa ra được vài ý kiến khả thi cho sự phát triển của ngành tivi và bản quy hoạch định hướng tương lai của bản thân. Thông qua hai vấn đề chủ quan này, có rất nhiều người có văn hóa và tư duy thấp kém lộ rõ. Và đồng thời, cũng có nhiều người thể hiện được bản lĩnh vững chắc, tư duy sáng tạo và logic, là một hạt giống tốt cho giới giải trí.
Xem sơ qua một lần, cô tắt đèn đi ngủ. Từ phía cửa sổ vang lên một âm thanh gõ nhẹ nhàng, tim cô đập nhanh mãnh liệt vài cài, quả nhiên, nghe được ở bên ngoài có người thấp giọng kêu: "Hạ Hạ, anh về rồi!"
An Tri Hạ nhấp môi cười cười, sau khi tắt đèn thì đi đến cạnh cửa sổ, nhẹ nhàng mở cửa sổ, người lập tức nhảy vào, một tay ôm cô thật chặt vào trong lồng ngực, một tay nhanh chóng kéo mành, đóng cửa sổ lại.
Hai người ôm nhau một hồi lâu, đều cảm nhận được lồng ngực đối phương mãnh liệt nhảy lên. Dần dần, nhiệt độ trên người Phòng Viên tăng lên, anh hôn hôn mái tóc vừa tắm xong mang theo hương trà nhẹ nhàng, đến cái trán no đủ trơn bóng, mí mắt mềm mại đang run run, chóp mũi khéo léo đến vị quả ngọt mà anh đã ao ước nửa tháng nay.
"Hạ Hạ, anh rất nhớ em." Hơi hơi đỡ thèm, Phòng Viên rúc đầu vào cổ cô, nhõng nhẽo trắng trợn biểu đạt nỗi nhung nhớ của bản thân, cùng dáng vẻ lạnh lẽo nghiêm túc lúc ban ngày khác biệt rất lớn, lại làm người ta có cảm giác rung động đến tận tâm can.