An Tri Hạ tò mò hỏi: "Anh à, sao anh xác định chưa đầy năm năm thế?"
Năm năm sau chính là lúc kỳ thi tuyển sinh đại học bắt đầu lại, chẳng lẽ anh trai cũng trọng sinh hay là xuyên không?
Nhưng nhìn dáng vẻ không làm được gì thời gian qua của anh, cũng không giống...
An Tri Thu vỗ ngực cười nói: "Chẳng lẽ anh lại không tính toán trước em hay sao? Xuống nông thôn hỗ trợ xây dựng kiến thiết chỉ là tạm thời rời khỏi nhà, rút hộ khẩu và hồ sơ ra, không bị Khang Hiểu Hoa gò bó nữa."
"Chờ khi nào trong thành phố có chỉ tiêu tuyển dụng, chúng ta lại trở về thi. Dựa vào bằng tốt nghiệp trung học của chúng ta, không nói đến việc vào văn phòng, làm một trợ lý nhỏ hoặc người học việc cũng được rồi? Chỉ cần trở về thành phố, chúng ta sẽ leo lên từng bước một, khiến cho đám người nhà họ An kia phải đỏ mắt ghen tị!"
"Được anh, em đợi anh đưa em về thành phố đó."
Sau khi ăn cơm xong, An Tri Hạ mang trả cái rổ cho nhà trưởng thôn, thay thế những thứ anh trai đã chuẩn bị bằng một đĩa sủi cảo nhiều màu sắc, một bát chè trôi nước và một đĩa bánh cốm vàng ngọt, nghe Phí Tranh nói con dâu nhà trưởng làng đang ở cữ, cô lại lấy thêm một hộp đường đỏ kiểu cổ đã bị xóa ngày.
Nghĩ đến con thỏ buổi sáng nhà họ Phòng mang tới, cô cũng chuẩn bị ba đĩa thức ăn cho nhà họ Phòng, bảo anh trai cùng mang qua.
Thôn Hà Đường nằm ở miền Trung nước Hạ Hoa, không nam không bắc, lại có một dòng vờn quang, bốn phía đều là núi, đất đai thay đổi lớn nên có rất nhiều loại cây trồng.
Sau ngày mười lăm, ngay sau khi đại hội phát động cày bừa vụ xuân vừa mở, mọi người đã lập tức xắn tay ra đồng làm việc.
Có rất nhiều công việc vào mùa xuân, đất đai trong thôn được chia thành ruộng lúa, ruộng khô và đất cát, các loại cây trồng ở mỗi loại đất cũng khác nhau. Đối với những thanh niên trí thức đến từ thành phố mà nói, chỉ có thể bắt đầu với những công việc cơ bản và đơn giản nhất.
Cày đất, xới đất, bón phân, ươm cây, tưới nước, nhổ cỏ, hết việc này đến việc khác.
Để đảm bảo cho việc gieo trồng vào mùa xuân, trong thôn đã đặc biệt mở một nhà ăn lớn, sử dụng ngũ cốc, rau khô và thịt ướp từ những con lợn trong thôn để cung cấp hai bữa cơm, đảm bảo mọi người có thể theo kịp thể lực và gieo trồng cây nông nghiệp kịp thời.
Thôn Hà Đường không quá lớn, nhưng cũng có sông hồ riêng.
Bí thư thôn chi bộ và trưởng thôn là người đứng thứ nhất thứ nhì trong thôn, bởi vì mâu thuẫn giữa các bà mẹ chồng nàng dâu, ai nấy đều có thế lực nhỏ của riêng mình. Thế là Kỳ Vân Lan và An Tri Hạ là kết quả của cuộc đấu tranh giữa hai thế lực, đã trở thành đầu bếp nữ khiến mọi người cực kỳ hâm mộ.
Trời còn chưa sáng, phía trên đã vang lên tiếng còi đi làm.
Mọi người nhao nhao đứng dậy, mặc quần áo rửa mặt, An Tri Hạ kéo anh trai vẫn còn mơ ngủ đi ra ngoài theo đội ngũ, còn nhét hai quả trứng, một miếng bánh táo ngọt và một bình nước đường đỏ vào lòng anh.
Nhiếp Nghĩa Xương ghen tị đến thay đổi cả sắc mặt, muốn ăn ké nhưng lại ngượng ngùng, chỉ có thể quay đầu nhìn Kỳ Vân Lan vừa ra khỏi phòng: "Thanh niên trí thức Kỳ, chỗ em có cái gì nóng hổi để ăn không? Không có gì trong bụng thì anh không có sức làm việc đâu."
Kỳ Vân Lan khẽ giật mình, xấu hổ nói: "Thật xin lỗi, em, em vừa mới đến đây không có kinh nghiệm gì, nếu không thì mọi người ăn một ít bánh bích quy trước đi? Đợi đến ngày mai, sáng sớm em sẽ làm một chút đồ ăn dễ mang theo cho mọi người."
Đám người xoa cái bụng phẳng lỳ rồi vào nhà kho lĩnh công cụ.
Trần Tư Khả bực bội vuốt vuốt tóc, quần áo cũng không mặc chỉnh tề, cầm chùm chìa khóa trên tay chậm chạp một mạch đến nhà kho.
Cũng không mất nhiều thời gian lắm, chẳng bao lâu sau chỉ còn lại An Tri Hạ và An Tri Thu trong sân.
Hai người cũng không nói chuyện, mỗi người chậm rãi ung dung tự lo liệu, sau đó thay một quần áo hơi cũ rồi mới khóa cửa đi đến nhà ăn.