Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 649

Chương 649 - Chương 649 -

Bà cụ Khương cũng cười nói: "Thật ra thì lúc chúng tôi mới đến kinh đô, đã nghĩ rằng Tú Nhi sẽ có con của nó, vậy nên cũng mua vài căn nhà ở khu Chiêu Dương cho bọn chúng, lần này chúng tôi sẽ cho đứa trẻ ngoan này một căn nhà lầu ba phòng một phòng khách, một căn tứ hợp viện nhỏ."

Họ hàng nhà họ Khương hâm mộ ghen tị sắp vặn vẹo cả người, có thể bọn họ vốn cũng biết người nhà họ Khương hiền lành bao dung sẽ không tùy tiện so đo bất kỳ cái gì, nhưng thái độ thì lại rất kiên quyết, nhiều năm như vậy bọn họ không chiếm được chút lợi ích nào, chỉ có thể miễn cưỡng duy trì đi đi về về những hôm lễ tết.

An Tri Hạ nhìn qua anh trai và Phòng Viên, cười cười nhưng không mở miệng từ chối. Mình không thiếu hai cái bất động này, nhưng cứ nhận lấy, về sau bù lại cho người nhà những cái khác.

"Còn lễ vật hôm đám hỏi, Phòng Viên sẽ mang tới mười một nghìn ba trăm mười bốn đồng."

Có sính lễ hai nghìn năm trăm đồng, lại có hai cây nhân sâm năm trăm năm và một căn tứ hợp viện trong thành phố lúc nãy, bây giờ hơn mười nghìn đồng không làm mọi người giật mình nữa, dường như bọn họ đã chết lặng. Quả nhiên kinh đô chính là nơi đầm rồng hang hổ, gia tài của một nhân viên quèn trong đội vận chuyển thôi đã phải đếm ở hàng chục nghìn.

Ngược lại là An Tri Hạ kinh ngạc nhìn về phía Phòng Viên, đối phương nhìn cô cười cười nói: "Anh muốn cả cuộc đời này!"

Ánh mắt cô đỏ hoe, khẽ cười rồi dùng sức gật đầu.

Không có nhiều người tới lắm, mấy người quen rối rít tới tham gia tiệc đính hôn của bọn họ trong khu dân cư.

Trong nhà đặt ba cái bàn lớn, ngoài sân cũng để ba cái bàn, bọn họ trực tiếp đặt thức ăn của nhà hàng, chín món mặn và một món canh, lấy ý tốt của câu "thập toàn thập mỹ", mười phân vẹn mười.

Chờ khách mời đều rời đi hết, hai ông cụ Khương mệt mỏi đi nghỉ ngơi trước, mẹ Khương thì gọi ba đứa bé lại đi ngủ với mình, Khương Sĩ Minh và An Tri Thu thì hăng hái kéo Phòng Viên đi nói chuyện riêng, không chịu thả ra cho đôi vợ chồng ở chung.

Phương Hồng Diệp đang ở cạnh An Tri Hạ, không nhịn được phải ôm bụng lớn cười: "Em nói xem một lát nữa anh Viên có thể không chịu nổi hai người anh vợ, cho mỗi người một đấm không? Em nhìn kìa, Phòng Viên nhìn em hơn mười lần rồi đấy, từ trước tới giờ chị chưa từng thấy Phòng Viên lộ ra vẻ buồn bực như vậy đâu."

An Tri Hạ bĩu môi cười, nhận được một cái trợn mắt tố cáo từ anh.

"Anh Viên luôn là người giữ bình tĩnh tốt, bình thường sẽ không lộ ra một chút cảm xúc nổi, chị thật không tưởng tượng nổi hai người sẽ đến với nhau." Phương Hồng Diệp mỉm cười, xúc động nói: "Rất ít người có thể bên cạnh Phòng Viên lúc nghèo khó, đồng ý cùng nhau tiến lùi với người yêu của mình."

An Tri Hạ cụp mí mặt vẫn luôn tươi cười: "Em cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có loại tình cảm này với anh ấy. Phòng Viên là người rất thu hút người khác, chỉ cần anh ấy thích người nào, chỉ sợ người đó sẽ không chạy thoát nổi. Có thể được anh ấy xem trọng, đặt vào lòng, đó là may mắn của em."

Là anh kiên nhẫn không từ bỏ việc "nước ấm nấu ếch", khiến cho lòng cảnh giác của cô đối với thế giới này dần dần nứt ra rồi rơi xuống tan nát, cho phép anh chui vào.

Phương Hồng Diệp đứng phía sau không nhìn được nữa, tiến tới kéo lỗ tai An Tri Thu, dẫn người về nhà, thuận tiện tỏ vẻ không biết làm sao nói với Khương Sĩ Minh: "Anh hai, chờ lát nữa mẹ nghỉ ngơi xong xuôi đi ra ngoài, nhìn thấy anh chiếm đoạt chồng của con gái ngoan của mẹ, cẩn thận bị hối cưới đấy."

An Tri Hạ đuổi người tới cửa, cười nói: "Anh hai, trốn tránh không phải là phương pháp tốt đâu, anh phải chủ động giải quyết việc hôn nhân đại sự của mình, đây mới là biện pháp tốt nhất, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã!"

Khương Sĩ Minh dùng sức xoa xoa tóc của cô, bỏ lại một câu "bà trẻ này" rồi cưỡi mô tô mạnh mẽ rời đi.

"Ầy, không biết chị dâu tương lai là nhân vật lớn phương nào, có thể giữ trái tim của anh cả." An Tri Hạ rầu rĩ thay người nhà họ Khương.

Bình Luận (0)
Comment