Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 674

Chương 674 - Chương 674 -

Đánh răng rửa mặt xong, Phương Hồng Diệp mang theo sắc mặt hồng hào mở cửa phòng cô, kéo cô ngồi trên giường: "Hạ Hạ, ngày mai em lấy chồng rồi, sống cuộc sống gia đình của chính mình. Mặc dù em với Tri Thu không có mẹ, nhưng nhà họ Khương chính là nhà mẹ của em, chị và anh trai em cũng chính là nhà mẹ của em.

Nếu em tức giận nhất định trở về nói với mọi người. Vợ chồng cần phải từ từ dung hòa, em đừng một mình buồn bực nghẹn trong lòng.

Thật ra chị và anh trai em mới kết hôn được nửa năm, cũng chưa có bao nhiêu kinh nghiệm. Nhưng chị nghĩ rằng em thông minh như vậy, em chắc chắn sẽ có một cuộc hôn nhân và gia đình hạnh phúc. Còn có." Nói đến đây cô ấy có chút ấp úng.

An Tri Hạ có chút tò mò, cười nói: "Chị dâu, chị có lời gì thì cứ nói. Giữa chúng ta còn có gì không thể nói ra nữa chứ?"

Phương Hồng Diệp bất chấp, kéo cô áp sát bên tai cô, giọng nói như muỗi kêu lí nhí nói: "Cái kia, Hạ Hạ, tối mai nếu như, nếu như Phòng Viên muốn làm gì em, em, em cứ theo anh ấy. Đây là sự thân mật giữa vợ chồng, con cái, con cái tạo ra từ việc đấy đấy."

An Tri Hạ suýt chút nữa cười phun ra, trên mặt vẫn hiện ra vẻ nghiêm túc mờ mịt nói: "Chị dâu, anh Viên muốn làm gì em? Con cái được tạo ra như nào? Không phải hai chúng ta tắt đèn chui trong chăn, chờ Tống Tử nương nương* vụng trộm đưa từ lòng bàn chân vào trong bụng em hay sao?"

(*) Nguyên văn 送子娘娘: Tống Tử nương nương, chỉ nữ thần chủ quản việc mang thai và sinh con trong tín ngưỡng dân gian Trung Hoa.

Phương Hồng Diệp sửng sốt một chút, đột nhiên không thể tiếp nhận em chồng vạn năng lập tức bày ra dáng vẻ vô tri, sắc mặt đỏ bừng lại lí nhí nói: "Hồi học trung học chẳng lẽ các em không học cấu trúc cơ thể người?"

"Học rồi chứ, không lẽ không phải Tống Tử nương nương đưa thứ đó vào trong bụng, sau đó kết hợp thành noãn thụ tinh?" An Tri Hạ lại nghiêng đầu tò mò hỏi: "Em còn hỏi anh Viên, chị đoán xem anh ấy nói như thế nào?"

"Nói thế nào?" Phương Hồng Diệp ngơ ngác hỏi.

"Anh ấy nghe cha mẹ anh ấy nói rằng đứa trẻ được nhét vào trong nách..." An Tri Hạ rũ mí mắt, sắp nhịn không được cười chảy nước mắt, vẫn cầm một kịch bản nam nữ chính ngốc nghếch lại thuần khiết trêu chọc chị dâu.

Phương Hồng Diệp có chút xấu hổ muốn khóc, vẫn suy nghĩ một chút, cố nhịn rồi tiếp tục lí nhí: "Dù sao, dù sao cũng không phải như các em nghĩ, tối mai các em thẳng thắn đối mặt là được, đàn ông, mọi đàn ông hẳn là đều biết làm."

Rốt cuộc An Tri Hạ cười ha ha thành tiếng, lúc này Phương Hồng Diệp mới nhận ra bản thân bị cô em chồng đùa giỡn, không nhịn được khẽ đấm lên vai cô hai cái.

"Cái con bé lừa đảo này, em xấu xa quá rồi đó, có bản lĩnh thì đi mà trêu chọc người đàn ông của em, đùa chị làm gì?"

"Ha ha, chị dâu." Cô cười tựa đầu lên vai Phương Hồng Diệp, trong mắt cực kỳ rực rỡ, giống như là đang chứa một dải ngân hà: "Sau này em gả ra ngoài, anh trai liền giao cho chị. Anh trai là anh trai, từ nhỏ đã gánh vác trách nhiệm, che chở yêu thương em. Anh ấy thực sự khao khát và trân trọng sự ấm áp của gia đình hơn em. Em rất vui vì còn có chị và đứa con trong bụng ở bên anh ấy."

Phương Hồng Diệp vuốt ve cái bụng nhô lên, trên mặt đều là vẻ dịu dàng: "Chúng ta đều là người đã từng trải qua đau khổ cùng vắng vẻ, nhất định có thể sống tốt hơn người khác."

An Tri Hạ cho rằng hôm nay mình có thể ngủ ngon, nhưng cô lại lăn qua lộn lại trên giường, hiếm khi mất ngủ.

Cô khẽ vuốt ve trái tim đang đập thình thịch, lại một lần nữa ý thức được, kỳ thật tình cảm của cô đối với Phòng Viên còn sâu đậm hơn nhiều so với tưởng tượng.

Cô chỉ cảm thấy mình mơ mơ màng màng một lúc, chợt nghe thấy tiếng bà cụ Khương gõ cửa, trong nháy mắt liền tỉnh táo lại.

Bình Luận (0)
Comment