Mặc dù chế độ ăn uống của tụi nhỏ đã được cải thiện, bình thường không thiếu những món ăn này, nhưng tụi nhỏ muốn nghe mẹ khen ngợi chúng, cũng giống như các bậc phụ huynh khác vì vui mừng nên làm cho bọn nhỏ đồ ăn ngon.
"Mẹ, con thi được điểm tối đa, mẹ có thể cho con ăn bánh nướng áp chảo không? Làm thêm cả món dưa leo xào thịt nữa mẹ nhé?" Phòng Ca Hân dù gì cũng còn nhỏ, không nhịn được trực tiếp hỏi.
"Nếu các con muốn ăn, tối nay mẹ làm luôn cho các con ăn." An Tri Hạ nhướng mày cười nói.
"Không giống nhau." Phòng Tụng Ngôn cười nói: "Thi tốt có thể gọi món."
"Được được được." An Tri Hạ liên tục đáp: "Cho nên, anh trai nhỏ chị gái nhỏ các con muốn ăn gì nào?"
Hai đứa trẻ nhìn nhau, thốt lên: "Bánh nướng áp chảo và dưa leo xào thịt ạ!"
An Tri Hạ buồn bực, sao lại gọi hai cái món này chứ? Nói chứ cô có rất nhiều món ăn sở trường, chỉ có điều cô là một người phụ huynh văn minh, mỉm cười đáp ứng.
Trong ánh mắt mong đợi của tụi nhỏ, cô cầm sách giáo khoa cùng sách bài tập của tụi nhỏ lật xem, rồi cầm bút và sách, tìm được đề thi cuối kỳ tương ứng với trình độ của tụi nhỏ từ trong siêu thị, vùi đầu ra đề.
Trình độ và chất lượng giảng dạy ở thời đại này hoàn toàn không thể so sánh với hậu thế, nhưng các khái niệm cơ bản, định lý, công thức,... mà học sinh được học không khác nhau lắm, chỉ là nội dung chủ đề kiềm tra sau này toàn diện và có chiều sâu, không biết liệu ba đứa trẻ có thể đạt được tiêu chuẩn hay không.
Tốc độ viết của cô rất nhanh, mà đề thi tiểu học cũng không quá khó, lại chỉ có hai môn Ngữ văn và Toán, khi gặp phải số lượng từ quá nhiều, cô liền đọc lên để bọn nhỏ trực tiếp trả lời.
Gương mặt nhỏ nhắn của những đứa trẻ nghiêm túc làm bài. Chữ viết của tụi nhỏ ngay ngắn chỉnh tề, nhưng không tính là đẹp.
An Tri Hạ liếc thấy có không ít sách vở được bày trên tủ sách áp tường, biết cách giáo dục tụi nhỏ của Phòng Viên không chính thống, cũng không có thời gian giáo dục tụi nhỏ một cách có hệ thống, hơn nữa đàn ông nuôi con có thể tỉ mỉ đến đâu đây? Mà trong khoảng thời gian này bởi vì cô phải chuẩn bị kênh giáo dục, xem không ít video và sách giáo dục con cái, nhìn ba đứa nhỏ trắng nõn có thịt trước mắt, khóe miệng mang theo ý cười nhạt.
Chờ tụi nhỏ làm xong đề, An Tri Hạ kiểm tra một lần, độ khó đề của mình so với sách bài tập của tụi nhỏ cao hơn nhiều, không ngờ tụi nhỏ lại trả lời đúng.
Cô cười nói với Phòng Viên đang đọc sách ở một bên: "Sau khi khai giảng để cho đứa lớn học cấp hai, đứa thứ hai học lớp bốn, đứa nhỏ nhất học lớp hai."
Ba đứa trẻ không nhịn được đồng loạt nghi hoặc hỏi: "Mẹ, tại sao vậy ạ?"
"Mẹ mẹ kiểm tra đề lớp sáu* một lần nữa, con chắc chắn có thể đạt được điểm cao."
(*) Ở TQ, thập niên 70 vẫn thực hiện chế độ 9 năm học bao gồm: 5 năm tiểu học, 4 năm trung học (2 năm Trung Học Cơ Sở+ 2 năm Trung Học Phổ Thông)
Hai đứa trẻ còn lại cũng yêu cầu cô ra đề cao hơn một lớp.
"Lễ Hi, mẹ biết con thông minh, nhưng số lượng môn học ở trung học cơ sở tăng lên, rất nhiều phương thức tư duy không giống với tiểu học, con nắm chắc kiến thức, thoải mái có thể học thêm một chút, còn có thể kết giao được không ít bạn bè. Hai người các con cũng vậy, các con mới bao nhiêu tuổi chứ?
Tụng Ngôn bảy tuổi học lớp bốn, Ca Hân năm tuổi học lớp hai, nếu như học vượt quá, sẽ dễ bị bạn bè trong lớp bắt nạt. Hơn nữa, mặc dù mẹ rất vui mừng vì các con thông minh hiểu chuyện, tự giác học tập. Nhưng các con nên có sự phát triển toàn diện, chứ không phải chỉ chú tâm vào sách vở, trở thành mọt sách."
Phòng Viên gật đầu nói: "Đúng vậy, việc học cấp một và cấp hai không quá nặng nề, các con có không ít thời gian rảnh rỗi, có thể cùng những đứa trẻ cùng trang lứa đi chơi, học tiếng Y thật tốt, học thêm nhạc cụ, khiêu vũ, trượt băng, ca hát đều được, đỡ khi lên cấp ba không có thời gian trang bị cho mình."
Ánh mắt ba đứa trẻ sáng ngời, do dự nhìn vào cặp cha mẹ trẻ: "Bọn con có thể chứ ạ?"